Tình đơn phương 2
Chương 2
Trăm năm bia đá thì mòn , ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ . Xã hội dù văn minh đến đâu nhưng lòng còn tha hóa,thì nghiệt ngã vẫn là nghiệt ngã .Em từng tự hỏi em bị hiếp dâm , chứ có phải em làm đĩ đâu mà khinh thường ? Em muốn chắc ? Mi - Cha ,Yoora ba đứa chúng em làm gì nên tội ? Incheon người ta xì xào khi thấy em trên phố , cứ xem em như vật thể lạ . Cộng đồng chìa tay nhất là phụ nữ … mọi người động viên em . Cho em niềm tin để sống , nhưng vẫn có những nghiệt ngã từ ánh nhìn. Từ lời nói và hành động Mi - Cha không có động lực như em … cả bạn ấy tổn thương nặng nề hơn em .Mười hai bạn đã chẳng bao giờ lớn , hoa trắng dải dọc đường bạn đi .Hai chúng em còn lại với nghiệt ngã miệng đời …
Chiều nghĩa trang lặng lẽ hai bóng nhỏ nhoi , có lẽ khi sợ hãi cùng cực người ta chả còn sợ nữa. Chiều tàn sau hàng cây hai con bé và những người chết , có lẽ ở đời người chết là người tốt nhất anh nhỉ . Vì dù độc ác hay vị tha chết đi họ sẽ luôn im lặng nằm dưới hàng bia , Yoora nắm tay em bảo :
- Su Yeong ! nhà bạn cũng có tiền đi Mỹ với tớ … ở đây chúng mình không còn chỗ nữa đâu …!
- Tớ ở lại .. Su Yeong chờ anh ấy ..! nhất định anh sẽ về tìm tớ !
- Người cứu chúng mình ấy à ? Anh ấy có vẻ quan tâm bạn …tớ chúc phúc bạn , nhớ sau này sang Mỹ và tìm Yoora nhé … chúng ta luôn là bạn thân !
- Mi - Cha ! bạn hạnh phúc nhé …kiếp sau …chúng ta lại gặp nhau !
Gần một năm trôi em mạnh hơn nhiều , em cũng không ít lần cầm thuốc ngủ. Hay con dao lam em cứ định tự tử câu nói anh lại vang lên :
- Bé con em …không được chết … đợi anh về !
Một năm khó nhọc… nhưng em cũng biết được cộng đồng cho em gì .Xã hội tuy có người xấu , nhưng còn rất nhiều người tốt . Em thấm câu nói của tiền bối TeaShang, “ hãy chìa tay ra với cộng đồng , khi hoạn nạn em sẽ thấy bên cạnh em có nhiều bàn tay lắm …”. Em lên Seoul học tiếp em không sợ dư luận nữa , nhưng em sợ nỗi đau chính em . Mười ba tuổi thơ ngây hồn nhiên của e đã theo Mi - Cha xuống mồ, em nghĩ nhiều hơn và nói ít đi...em cô độc. Đôi lúc em quên nhưng ngõ nhỏ PyeongChang- Dong, lại làm em nhớ đến anh ..
Mùa hạ xanh mướt , chả có lá phong rơi lại thấy anh ở ngõ nhỏ .Anh đứng trầm ngâm, em chạy vù đến ôm anh .
Em khóc thổn thức :
- Bé con vẫn sống đây ! sao anh không tìm bé con lấy một lần ?
- Anh vừa ra tù ! ngày đầu tiên đấy …!
- Anh đi tù có khổ lắm không ? Có ai đánh anh không ?
- Không ! chỉ thêm những vết nhọ …!
Anh vén áo trong lên , người anh chằng chịt vết săm …rồi anh lại nhìn em và anh nói :
- Một năm rồi bé con lớn nhanh đấy , giờ đừng mời ai hiếp mình nữa nhé ..Về nhà anh không nhà anh gần đây !
- Vâng !
Em lũn cũn theo sau anh về , một năm em đã lớn hơn rất nhiều . Em không sợ gì nữa em chai sạn rồi .Dù gì anh vẫn là người lạ, em hơi chột dạ nhỡ về anh đè ra xxx cho thì sao ? Nhưng em lại nghĩ anh tốt , không bao giờ anh thế …Còn cay đắng hơn khi sau em nhận ra , dù em có mời anh cũng chả bao giờ xxx em cơ . Nhà anh trong ngõ sập xệ hoang tàn , em với anh dọn dẹp mãi . Em thấy nhà anh rất nhiều ảnh của một cô gái , chị ấy rất xinh nhưng đôi mắt y hệt anh u uất buồn buồn …Khi lôi đống đồ ra gấp “ woa !” quá trời đất đồ con gái , từ cái quần chip be bé đến áo ngực các cỡ. Em ghen chắc chị ấy đã lớn lên ở đây bên anh , chắc anh yêu chị ấy rồi . Nhịn không được tò mò em hỏi :
- Chị ấy là người yêu anh à ! Chị trong ảnh ấy ?
- Hơn cả yêu ! chung thân xác … !
Anh lạnh lùng nói , tim em buốt đau anh xxx chị ấy rồi …thì anh chả thèm đến em là phải . Em đau nhói vẫn cố hỏi nghẹn nghào :
- Anh và chị xxx nhau thật à , Chị ấy tên gì … thế chị ấy đâu ?
- Min - Jung em gái … chết rồi , à quên anh tên Min – Ki còn bé con em tên gì ?
- Em là So Yeong ạ !
- Can đảm à thảo nào em mạnh mẽ , y như anh ngày xưa …
Chị Min – Jung chết rồi em vẫn còn cơ hội , em vui lắm nhưng em lại ngẩn ngơ sao anh Min - Ki lại xxx được em ruột mình nhỉ .Em tìm thấy cuối va li có một hộp nhỏ , mở ra em thấy một cái khăn đầy máu . Còn có cả một chữ cũng bằng máu “ căm thù ”, chắc chắn là máu trinh rồi vì trong hộp con nguyên cả cái quần chip loang lổ máu .Anh hiếp chị Min – Jung sao mà chị lại ghi căm thù ? Thấy em săm soi anh lao đến giật lấy , anh quát lên :
- Đừng động vào bỏ ra ngay !
Anh ôm cái hộp mắt anh rưng rưng , anh lại khóc chắc chị Min – Jung làm anh đau . Em lại dọn dẹp rồi đi chợ , nấu cơm ăn với anh … Cả anh và em đều tránh nói về Min- Jung chị ấy .. Đột nhiên em hỏi anh :
- Papa và mama đâu anh ?
- Mẹ anh chết lúc anh 7 tuổi …anh nhớ mẹ lắm !
- Thế Papa ?
- Anh giết rồi !
Anh nói gằn lên đặt “ … rầm ! ” cái bát xuống bàn ! Em sợ quá bát canh rong biển nóng đổ ào xuống chân .. bỏng . Em không kêu đau … anh thì vội vã lấy thuốc , vừa bôi anh vừa nói :
- Su – Yeong xin lỗi em ! tại quá khứ anh nó rất đau … !
Từ đấy em không hỏi anh nữa , bên anh được anh chăm sóc . Rồi em biết em yêu anh … yêu lắm , nhà em biết cấm em giao du với anh vì anh là xã hội đen …vì anh đi tù . Người lớn sao nghiệt ngã vậy ? anh Min – Ki đi tù là vì ai ? không phải cứu bé con sao ? Người lớn có lý của người lớn , còn em có lý lẽ của trái tim em . Em một lần đi qua một nhà kia , em thấy anh lại đánh người ta đòi tiền . Tối hôm đó ngồi bên anh em hỏi anh :
doi-blogtamsuvnb9852.jpg
- Min – Ki anh thấy đánh người thế ? và sống cuộc sống đấy anh có hạnh phúc không ?
- …….. !
Anh im lặng và hình như anh giận , rồi anh bảo em :
- So Yeong em về đi từ giờ đừng tìm anh nữa … !
Anh đuổi và em cũng tự ái nữa em về , và em chỉ nhớ anh chả dám tìm anh nữa . Hai tháng sau em đến thấy cảnh sát lại còng tay mang anh đi ,anh nhét lại chìa khóa nhà dặn
- So Yeong em trông nom nhà cửa nhé !
Em đến ở nhà anh luôn , dọn dẹp tối ngủ ôm gối nhớ hơi ấm của anh .Rồi em cũng tìm ra nhật ký của chị Min – Jung , nhưng nó chỉ có nửa đầu ai đã xé nó em không biết . Thì ra chị giống em nạn nhân của hiếp dâm ..em thấy đau , Xin lỗi chị ! So – Yeong khôn ghen với chị nữa …
Ngày… tháng …
Con mới tám tuổi thôi mà ! Sao cha cho con làm đàn bà …? Con đau lắm con còn gọi cha là cha con không ? Sao cha lại hiếp con gái của mình Min - Jung hận cha lắm …
Ngày… tháng …
Con vật nó còn biết thương con của mình , cha là con vật rồi … Cha bắt Min – Jung làm thay cả phần mẹ , bất kể sáng tối đêm ngày . Con gái giờ 13 rồi … nhưng con đã phải đi nạo thai tận mấy lần . Con của con nó gọi con là cái gì ? Chị hay là mẹ … ? Giờ chắc con không chửa được nữa … bác sĩ nói con vô sinh do nạo sớm … Nhưng nó chỉ một cái đau nhỏ … nhưng cha rủ người ta đến hiếp con … cha đang làm gì vây ?
Ngày ..tháng …
Giờ cha chỉ ăn chơi sướng nhé … nhà mình giầu rồi đấy … cha lôi họ về xxx con cha đếm tiền .. cha cười …. Rồi cha cũng xxx con nữa . Nhưng sao con vẫn gọi cha vì con khác cha con không phải con vật .
Ngày ..tháng ..
……….
Em nhòe nước mắt Min – Jung … em xin lỗi !
Nhận xét
Đăng nhận xét