Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn Em ra mắt nhà chồng

Em ra mắt nhà chồng - Chap 2

Ông Hưng lại tính giơ tay phân bua thì chợt ngớ người, á khẩu không nói được tiếng nào, vì Thúy Diễm đã đi ra, trong chiếc áo sơ mi mới cũng mỏng không kém chiếc hồi nãy và chân váy màu đen bó sát người ngắn cũn cỡn, em phải đi từng bước thật ngắn để ngăn không cho nó bị xắn lên kẻo lộ quần lót. Cặp đùi và đôi chân trắng muốt đẹp mê người làm con cu trong quần ông giương lên cứng ngắc. -Trời ơi đẹp quá, chân trắng dài đánh tanh tách! - ông nuốt nước miếng ừng ực và lao ngay lại - Cháu ra đây nào, cháu thay đồ có mệt không, tội quá! Cái thái độ ông ta làm bà Quỳnh hậm hực, lão này đã manh nha tư tưởng dơ bẩn, nhưng vì đã thỏa thuận với nhau nên bà đành chịu, ngồi im xem ông ta diễn trò. -Lại, đây, đứng thẳng nhé! Để chú xem nào, Tuấn, lấy giấy bút ra ghi cho ba nào! Ông ta đi quanh em, hít hà, ngồi xuống trước mặt, ngắm nhìn cận mắt làn da đùi trắng mát lạnh, thiếu điều lè lưỡi ra liếm lấy, em nín thở cố gắng chịu đựng, cảm nhận ông ta chạm môi vào đùi mình, cái cằm nhiều lông cứng chà ...

Em ra mắt nhà chồng - Chap 1

 Em lặng nhìn từng giọt cà phê, rồi lại ngước lên nhìn anh, lại lôi điện thoại xem lại những tin nhắn hai người gửi trước đó, nước mắt lại ứa ra: "Tại sao anh yêu em mà không đưa em về giới thiệu với gia đình, anh không muốn cưới em sao, em có gì tệ chứ, em đã ra trường rồi, đã có công ăn việc làm ổn định, anh cũng đã du học về, chúng mình đã sẵn sàng cho hôn nhân, còn gì vướng mắc nữa đâu, hay anh không còn yêu em nữa!?" "Không phải, anh rất yêu em, nhưng....! " "Nếu anh cứ lần lữa không nói ra như vậy chuyện này sẽ không bao giờ có hồi kết đâu, em sẵn sàng đối mặt với mọi chuyện, anh cứ nói đi!" "Được rồi, anh sẽ nói, anh biết là đáng lẽ nếu muốn nói anh phải gặp trực tiếp, nhưng có lẽ em cần phải đọc đi đọc lại nhiều lần lý do mới hiểu được, nên anh sẽ kể chi tiết cho em" ... Em đã nằm hồi hộp chờ, dòng thông báo Quốc Tuấn đang gõ văn bản đã hiện hơn 10 phút vẫn chưa hết. Là điều gì vướng mắc giữa 2 đứa mà phức tạp vậy!? Em ngẫm nghĩ, đoán già...