Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn Hoa Anh túc

Hoa Anh túc - Phần 2

Chương 5: Lời nguyền trong bóng đêm Căn nhà gỗ cũ kỹ nằm chênh vênh bên sườn đồi, lọt thỏm giữa những tán cây rậm rạp của một vùng quê nghèo khó. Đêm khuya, không gian chìm trong im lặng, chỉ còn tiếng côn trùng rả rích và tiếng gió rít qua khe cửa. Trong căn phòng nhỏ, Vân, cô gái 15 tuổi, gầy gò, đôi mắt trong veo nhưng luôn ánh lên nỗi sợ, nằm co ro trên chiếc giường tre ọp ẹp. Cô không ngủ được, tim đập thình thịch khi nghe tiếng bước chân lảo đảo của ông Mạnh, người cha nuôi mà cô gọi là “bố”, vang lên từ ngoài sân. Hơi rượu nồng nặc tràn vào nhà khi ông đẩy cửa, và Vân biết, một cơn ác mộng sắp bắt đầu. Vân ôm chặt chăn, cố thu mình vào góc giường, hy vọng ông Mạnh sẽ không để ý đến cô. Ánh trăng yếu ớt lọt qua khe cửa sổ, chiếu lên gương mặt tái nhợt của cô, làm nổi bật đôi mắt hoảng loạn. Tiếng ngáy khẽ của bà Lan, mẹ cô, vang lên từ phòng bên, nhưng nó không đủ để át đi tiếng bước chân nặng nề của ông Mạnh. Cửa phòng Vân bật mở, và ông đứng đó, thân hình cao lớn, ánh mắt đỏ ng...

Hoa anh túc (P15)

Dực là người đàn ông may mắn. Đúng vào lúc Vân không còn nơi nào để đi, cần một nơi để nương tựa, cần một mái ấm cho đứa con bé bỏng...,nàng tự tìm đến với lão. Dực chẳng phải tốn nhiều công sức cũng có được Vân, có được người đàn bà gợi cảm trẻ trung mơn mởn. Kể từ đêm đó, Dực như ở thiên đường với đời sống tình dục sung sướng mà con gái đem lại. Không đêm nào là nàng và lão không làm tình, chỉ cần đợi vợ say giấc là ông bố nuôi lại bế con gái ra ngoài mà đụ cuồng nhiệt. Vân không còn phản đối mỗi khi Dực thèm muốn. Như nàng nói, chỉ cần an toàn không để bà Tâm biết là nàng sẵn sàng cho lão đút cặc vào lồn mình mà tận hưởng. Dần dần Vân coi việc quan hệ tình dục với lão là chuyện hiển nhiên, đêm đến nàng còn không mặc đồ lót để bố nuôi dễ dàng hành sự. Vân coi việc làm tình với lão là cách để duy trì mái ấm hiện tại, để con trai được sống một cuộc sống đầy đủ. Ban ngày là bố con, ban đêm là vợ chồng.  Bà Tâm thấy chồng thân thiết với con nuôi và đứa cháu cũng lấy đó...

Hoa anh túc (P14)

Sau tất cả, vẫn không có gì thay đổi. Vân uể oải thức dậy khi đã gần 10h sáng. Cu Mít thấy mẹ ngủ say cũng ko dám gọi, chỉ lủi thủi chơi một mình. Đêm qua lão Dực nhất quyết không cho nàng đi ngủ sớm, phải đến khi xuất tinh trong lồn nàng tới lần thứ 4 thì lão mới hả hê mà buông nàng ra. Vừa mệt mỏi sau khi thử việc, vừa phải phục vụ bố nuôi cả đêm khiến nàng gần như kiệt sức. Sau giấc ngủ mê man, Vân cảm thấy đỡ hơn ít nhiều. Nàng cần phải dậy, vừa để nấu cơm cho con ăn, vừa để sửa soạn đi làm.  Vân đã quyết định, đi làm ở nhà hàng đó. Có lẽ nàng đã quá mệt mỏi với việc phải lựa chọn, bởi vì sau cùng, số phận nàng vẫn cứ như thế. Đi làm cũng là cách để tránh mặt bố nuôi, nếu cứ ở nhà, kiểu gì cũng bị lão... Vân không muốn nghĩ thêm, dù cho tên chủ nhà hàng đó có vẻ không tử tế gì. Nhưng dù sao, đây đâu phải là lần đầu nàng bắt gặp những kẻ như vậy. Ngay từ khi mới dậy thì, Vân đã bắt gặp những ánh mắt thèm thuồng của lũ trai làng, cả đám đàn ông trung niên, hay cả n...

Hoa anh túc (P13)

Anh từng nói, rất ghét bị phản bội... ... Ánh đèn đường nhàn nhạt rọi lên ghế đá một màn sương trắng mờ ảo. Cu Mít ngồi dựa vào mẹ, chút lại ngước lên nhìn những giọt nước mắt lăn dài trên má nàng. Vân thờ thẫn nhìn xa xăm, đầu óc rối bời bởi những cảm xúc trái ngược đan xen. Nàng nhớ lại ánh mắt của Huy, ánh mắt vừa lạnh lùng vừa hằn lên những tia lửa đỏ rực. Sau khi giáng cho bố chồng nàng vài cú đấm nhừ tử rồi tống ra khỏi nhà, anh yên lặng ngồi dưới nhà uống rượu. Vị cay của rượu càng làm tăng thêm sự chua cay trong lòng người đàn ông bị phản bội. Vân run rẩy đứng trước mặt anh, nàng không biết phải thanh minh như thế nào cả. Tuy vậy, sự đắn đo của nàng nhanh chóng được anh chấm dứt. - Đừng để tôi nhìn thấy em nữa. Vân chỉ biết khóc, không phải là anh không cho nàng cơ hội giải thích, mà là nàng không biết phải giải thích như thế nào. Nàng chủ động ngồi trên người bố chồng. Nàng rên la rất thoải mái. Không hề có dấu hiệu ép buộc. Vậy, biết giải thích như thế nào đâ...