Địa ngục trần gian - Chap 12

CHƯƠNG 12: TỬ ĐỊA

Buổi trưa dần đứng bóng trên mặt sông. Nước bốc hơi lên không làm tan được cái ngột ngạt của ánh mặt trời đổ lửa. Bọn cướp giờ đang thoải mái nghỉ ngơi, chưa hề biết rằng đêm nay sẽ có rất nhiều máu tanh phải đổ xuống trong trại của chúng. Lâm rút toàn bộ chất khí “Hơi Thở Của Quỷ” vào hai chai thuỷ tinh, nén chặt lại và bịt kín kỹ càng. Đây chính là hai cái “ngòi nổ” tiên phong của trận đánh. Hắn gom rất nhiều đá vụn nhỏ xung quanh quả đồi, vừa cẩn thận bố trí thành đống bên sườn đồi, vừa liên tục quan sát trại cướp qua ống nhòm, để chắc chắn là không ai phát hiện ra hoạt động của hắn.

Khi đã sắp xếp xong cái bẫy dùng để đánh lạc hướng này xong…, Lâm lại quay sang chia sáu khối thuốc nổ TNT ra làm hai phần: một phần mang theo để tập kích, một phần dùng để kích hoạt cái bẫy… Hắn tính toán độ dài dây cháy chậm cho đúng với lượng thời gian trong kế hoạch, rồi bắt đầu nối dây, lắp kíp nổ, quấn vải bọc. Lâm làm việc tập trung và kỹ lưỡng suốt giờ trưa. Hắn cố lái đầu óc mình ra khỏi cảnh tượng hành dâm tập thể đang lên đến cao trào ở bên kia sông. Ở trong trại, Kiên đã hiếp Hoàng Lan bốn chập liên tiếp rồi: hiếp trên bến thuyền; hiếp xuống tới dưới nước; vớt lên - mang về lán trại hiếp nữa; và cuối cùng: lúc này nó đang hiếp nàng trên một tảng đá lớn ở nơi giáp ranh của lán trại với cây rừng. Đã dày vò thân thể của nàng “đệ nhất mỹ nhân” đến rách nát tả tơi, đã bắn tinh vào *** vào miệng nàng mấy lượt…. ; nên con chó điên không còn nhiều hứng thú hành dâm nữa… Nó bắt đầu “chơi”, bắt đầu phá nhiều hơn là thưởng thức….

Nó cho phép một thằng đệ ra chơi cùng với nó, thằng Hưng - chính cái thằng đã thắng giải trong trò “quất dây nịt chính xác” đêm qua. Lúc này, trên một tảng đá to phẳng nhẵn nhụi, thằng Hưng đang hăm hở và sướng khoái vô cùng, nó hùng hục đứng nắc vào cái lỗ của Hoàng Lan từ sau lưng nàng. Hoàng Lan phải đứng thẳng hai chân để đưa lỗ *** lên ngang tầm cho Hưng đụ. Trong khi đó, phần trên cơ thể nàng thì lại phải khom cúi gập xuống, sao cho mồm nàng với tới và bú được con cu to dài của Kiên : mà thằng khốn này lại đang ngồi phệt xuống mặt tảng đá. Trong tư thế thẳng chân, chổng mông lên cao, còn đầu thì chúi sát xuống… ; cơ thể Hoàng Lan khổ sở mỏi mệt vô cùng… Háng nàng đang hứng chịu từng cú dập như trâu bò từ phía sau: thằng Hưng vô cùng khoái trá khi được sớm hưởng thụ cái cơ thể ngọc ngà thanh tú này - trong khi anh em phải ngóc cổ chờ đến chiều tối…!!!

Phía trước đầu Hoàng Lan, Kiên thong thả ấn con cặc vào mồm nàng, tay nhấn đầu nàng xuống để cho từng nhịp bú ăn ngập sâu vào tận trong thực quản cô gái !!! Tay còn lại của nó thì không rời không buông tha đôi vú tròn mềm kia… Những lúc mà nàng bú ngoan và đều nhịp rồi thì nó dùng cả hai tay để bấu nhéo đôi đầu núm đỏ hồng bé xíu….

….. Hoàng Lan đã cạn kiệt… Nước mắt nàng đã khô. Nổi tủi nhục ê chề cũng đã rã rời…. Nàng đang cố sức trụ vững cơ thể mà chống chịu từng cú dập vào ***, từng nhịp ấn đầu xuống cu, hoặc là từng cái tát làm lung lay đôi vú…..

Nàng cắn răn chịu đau, thỉnh thoảng… nàng tự bắt buộc mình phải dang rộng chân hơn, tròn đôi môi lấy sức nút vào mạnh hơn, hay thậm chí là đưa bàn tay xoa nhè nhẹ lên con cặc tanh hôi trước mặt…..!!!

…. Nàng đang làm theo lời Cửu Nhạn rồi!!!.... Nàng làm để đỡ đau hơn, đỡ bị bạo dâm đi, đỡ phải tốn thể lực vẫy vùng khóc la vô ích…. Nàng đang thực hành những “lời giảng” ê chề : Tiết kiệm năng lượng, hoà cùng nhịp của kẻ hãm hiếp….. Nàng khổ nhục đau đớn mà nhận ra… : khi làm vậy, không chỉ thân xác mình đỡ bị hành hạ hơn, mà còn có chút gì đó dễ chịu hơn nữa……………. …

Trên ngọn đồi đá bên kia sông. Lâm đã chuẩn bị xong hết mọi thứ. Hắn đang dùng thì giờ rãnh rỗi để tĩnh tâm, nghỉ ngơi lấy sức. Hắn thôi không cầm ống nhòm theo dõi lán trại nữa. Lâm đã cố định được ý chí và tâm trạng sắt đá của mình: chỉ có thành công trọn vẹn, chỉ có ra tay cho hoàn hảo….mới là con đường duy nhất để có thể cứu lấy con cọp cái của hắn ra!..... ……..

… Bên này sông, cuối cùng thì Hoàng Lan cũng đã được tha cho - sau khi ăn thêm hai lần bắn tinh đầy tràn vào họng và vào ***! Nàng được trở về trại giam để ăn uống nghỉ ngơi cùng các cô gái kia. Nàng rã rời mệt mỏi, toàn thân đau nhức và tâm trí dường như đã nát vụn vì tủi nhục đau đớn… …. Nàng thất thần nghĩ ngợi về Cửu Nhạn và Lâm… : hai người đẩy nàng đến đây banh *** ra chịu hiếp, rồi bọn họ trốn đi đâu!? Bao giờ mới chịu tấn công đây!!!!!!????........

Bọn cướp thì tranh thủ ăn uống và nghỉ trưa. Kiên nhận lệnh qua điện thoại từ Phùng Lương chỉ đạo về việc chuẩn bị cho đợt hàng sau…. Nó nghe tiếng được tiếng mất, không tập trung, vì đang còn bận tâm lên “kịch bản” cho trận hiếp dâm tập thể buổi tối này………

Cửu Nhạn đã xuôi xuống hạ lưu hơn mười cây số rồi vượt sông. Y mau chóng lẩn khuất trong tán rừng mà bọc một vòng quay trở lại trại cướp, tiếp cận từ mặt sau. Cung đường y đang đi, chính là phải băng ngang qua lán trại cũ năm xưa khi thằng Kiên làm phản….

Bước ngang qua vùng đất xưa cũ, Lê Phi Nhạn trầm mặc lắng nghe ký ức gào thét trong đầu mình: tiếng Ngọc Anh gào khóc, Ngọc Yến rên rỉ vì đau…, tiếng con chó dại cười lên hăng hắc khi cắt vú hai nàng…., tiếng mưa rơi sấm giật cuồng nộ của Trời cao……

… “Ông Trời, ông rất biết chơi khăm: mười một năm trước cứu mạng thằng chó để làm chi, rồi hôm nay ông lại dẫn dắt tôi về đây mà đoạt mạng nó!?.......“ Những hồi ức và nỗi hận thù cứ xoáy vòng trong ý nghĩ, ánh mắt Cửu Nhạn long lên sòng sọc như loài cọp điên, nhưng từng động tác từng bước chân y thì kỹ lưỡng vô cùng…… : Y nhất định sẽ không phạm phải sai lầm nào hết, cho đến khi nào cắt cổ được con chó đó!!!!! Lần này, ông Trời có muốn cứu nó nữa, cũng đừng hòng!!! ….

Ba giờ rưỡi chiều, Cửu Nhạn đã vượt qua chặng đường vòng quanh co, vừa đi vừa ẩn khuất tránh bọn đi tuần vòng ngoài. Y không muốn giật đứt một sợi dây báo động nào hết, nên y chỉ luồn qua bọn lính gác đó thật êm như vô hình chứ không đối diện. Gần bốn giờ chiều thì y đã tiếp cận cách trại chừng năm cây số về phía Nam. Y tìm chỗ ẩn nấp kín kẽ, rồi buông mình xuống nghỉ ngơi, đợi chờ…….

Bốn giờ chiều cũng là thời điểm bọn mọi rợ bắt đầu “trò chơi vận động” để….đón hoàng hôn! Trò giải trí chiều nay, đáng thương thay vẫn chỉ có một mình cô nàng thạc sỹ lẻ loi đóng vai “đồ chơi” mà thôi……

Kiên đã đụ nàng chán chê, nên quăng Hoàng Lan ra cho cả bọn hai mươi sáu thằng hiếp tập thể. Hai mươi sáu thân mình trần truồng đang quây quần sát cạnh dòng sông nhàn nhạt nắng chiều, chính giữa bọn chúng là bông hoa trắng nõn tinh khôi đang nằm loã lồ tàn tạ……

Hoàng Lan sau vài giờ được nghỉ trưa cho….hoàn hồn, lúc này lại tiếp tục bị chơi đến nát nhừ cả tấm thân. Nàng đã không còn khóc nhiều, không còn gào thét vẫy vùng nhiều nữa…. Chẳng phải vì kiệt sức hay vì đau : thể lực mạnh mẽ của nàng vẫn còn đang chịu đựng được…

Chỉ là, cái đầu óc logic của nàng đã hiểu ra sự thật tàn nhẫn : nàng bất lực!!!

Trên đời này, vào lúc này…., nàng hoàn toàn không còn làm chủ được bất kì việc gì xảy ra trên tấm thân mình nữa…..!!!! Điều duy nhất mà nàng làm được, điều duy nhất có ý nghĩa….., đó là: hợp tác!!!!

…… Nàng đã “thấm” được hoàn toàn lý do tại sao Cửu Nhạn lại “giảng bài” cho nàng nghe về những tư thế làm tình đầy dâm dục đó…….

Lúc này, nàng chỉ còn biết cắn răng nuốt lệ…mà áp dụng bài học vào thực tiễn thôi!!!!

Ngoan ngoãn, hoà nhịp, hầu hạ chúng…… và đợi chờ!!!! Dù hai người đàn ông ấy có mất bảy ngày đêm mới đến được đây……, nàng vẫn sẽ phải làm con búp bê tình dục thật ngoan đủ cả bảy ngày!!!!

Nàng còn có thể làm được gì khác hơn!?......

Khi một thằng vục mặt vào bầu ngực mịn mềm thơm mát hương thiếu nữ, nàng ưỡn lưng ra cho cặp vú ngọc ngà căng no lên vươn vào mặt nó….

Khi thằng này bò lên trên cuồng bạo hôn trọn đôi môi anh đào, nàng cũng nhẹ nhàng mở mồm ra để nó đâm lưỡi vào trong, rồi nút liếm hưởng ứng cái lưỡi nhơ nhớp ấy…..

Khi thằng thứ hai bóp mạnh lấy đôi vú bé bỏng đến móp dẹp lại và bầm tím luôn... , nàng đưa tay xuống “hầu hạ” con cu nó để nó sướng lên mà lơi nhẹ lực tay.

Khi nó đã đâm con cặc vào lỗ *** nhỏ của nàng mà nắc dập như cái máy, thì nàng cố gắng gồng cơ háng, ép mạnh âm đạo vào để thít chặt lấy cây thịt đó….cho thằng hiếp dâm cảm nhận độ “bót” mê người…..

Khi có thằng thậm chí đâm hai ba ngón tay vào trong cửa mình… … , nàng cũng cắn răng chịu đau, ứa nước mắt tủi nhục mà nâng mông lên cho nó xóc ***, tha hồ mà móc ngoáy….!!! Móc cái lỗ ấy mà không thấy con mồi đáng thương giãy nãy lên thì nó sẽ mau chán mau thỏa mãn thôi!.............

….. Cứ thế cứ thế: trước mặt sau lưng, trên ngực dưới háng, đứng ngồi nằm quỳ, miệng - *** và cả…hậu môn,.....dù bị hiếp ở đâu hay kiểu nào nàng cũng gồng mình lên mà “hoà nhịp” theo.

Đám thú vật cuồng dâm đã xoay tua hai lần…… nhưng đôi bầu sữa cùng hai hạt núm hồng mỏng manh…vẫn chưa phải chịu đau đớn gì nhiều!!!! Chỉ có cái lỗ nhỏ ngọc ngà giữa háng nàng là hơi đau rát lên vì phải liên tục chịu đựng quá nhiều ma sát……….

… Bài học mà Cửu Nhạn đã dạy quả thật không phải là vô ích - Hoàng Lan nuốt lệ cay đắng nghĩ thầm…..

Cuộc hành dâm bầy đàn cứ đều đều tiếp tục diễn ra trên thân xác Hoàng Lan. Đối với cô gái nhỏ, trận hiếp dâm tập thể này chính là Địa Ngục : một tầng địa ngục ngập đầy những màn tra tấn làm nhục kéo dài vô biên…!!! Nàng cố mãi, cố mãi, dùng hết mọi thủ thuật được dạy từ Cửu Nhạn rồi…; mà sao trận hãm hiếp dài bất tận vẫn chưa xong!? Thời gian đối với nàng dường như không còn trôi nữa, nó dừng hẳn lại trên xác thân tàn tạ của nàng mất rồi……..

Nhưng đối với bọn mọi rợ cuồng dâm thì ngược lại : buổi chiều đã gần tắt nắng, màn đêm đã sắp kéo về…. mà sao mỗi thằng vẫn chơi chưa thấy đã; vẫn đụ chưa thấy mỏi cu!??? Hai mươi sáu con sói khát *** hiện giờ vẫn còn đang tràn đầy hứng khởi bu quanh cô gái tả tơi loã lồ; hai mươi sáu con cặc tanh hôi vẫn liên tục thay phiên nhau đâm vào mọi lỗ có thể đâm trên cơ thể trắng tinh ngà ngọc… ……. Mặt Trời thì cũng đã phải mỏi mệt rồi, đang dần dần khuất dạng sau ngọn đồi đá ở bờ bên kia sông…..

Sau ngọn đồi đó, Lâm đang cẩn trọng kiểm tra lại ba chiếc bẫy nghi binh của mình.

Mỗi cái bẫy tương ứng với một khối TNT to bằng nửa nắm tay. Liều lượng nổ nhỏ bé đó đương nhiên không ảnh hưởng gì được đến bọn cướp ở bên kia sông : mục đích duy nhất là để tạo chấn động, gây hoang mang, đánh lạc hướng mà thôi! Chuyện sát thương là nhiệm vụ của ba khối TNT còn lại mà Lâm sẽ mang sang sông…..

Kiểm tra, canh chỉnh góc nổ và chướng ngại vật… cẩn thận rồi, Lâm bắt đầu kéo dây cháy chậm trải dài từ từ xuống chân đồi. Cuộn dây gần 10 mét này sẽ mất gần 8 phút để cháy hết và kích hoạt kíp nổ. Trong thời gian đó, Cửu Nhạn sẽ bắt đầu xông thẳng vào đột kích, còn Lâm cũng phải tức tốc leo xuống khỏi ngọn đồi rồi bơi vượt sông. Một phía Bắc một phía Nam, họ sẽ tạo ra thế gọng kìm ép nát bọn sói hoang vào giữa…..

Khi mọi công tác chuẩn bị đã hoàn tất, Mặt Trời cũng đã khuất hẳn sau lưng. Lâm nhìn đồng hồ trên smartphone : đã bảy giờ tối rồi! Chỉ còn có hai tiếng nữa…….

Hắn leo lên mỏm đá quan sát, cố gắng dùng ống nhòm phóng mắt sang theo dõi động tĩnh lần nữa nhưng vô dụng: màn đêm đã phủ kín không gian, ánh lửa trại bập bùng của bọn cướp không đủ để Lâm nhìn thấy được diễn biến của “bữa tiệc” hiếp dâm buổi tối…..

Cùng lúc đó, Cửu Nhạn đang trườn sát cơ thể dưới đất như một con rắn, bò từng mét từng mét một để tiếp cận gần hơn…. Y nhẹ nhàng và êm ái còn hơn cả một con mèo, thậm chí không làm động bất kì một cành khô hay chiếc lá nào bên dưới cơ thể mình…. Y đã vượt qua hành rào tuần tra thứ nhất của bọn cướp, và có thể chạm trán lớp thứ hai bất cứ lúc nào. Lúc này đây, y buộc phải cẩn trọng tối đa và không được phép phạm phải một sơ sót nào dù là nhỏ nhất…. Y không có gì phải vội, cứ lặng lẽ mà trườn thật chậm từng nhịp từng nhịp một, gần nửa tiếng đồng hồ chỉ tiến lên được hơn bảy trăm mét……

Cùng lúc hai người đàn ông đang sẵn sàng và âm thầm tiếp cận, đợi chờ thời cơ…, cô gái nhỏ Hoàng Lan đang đau đớn nghĩ ngợi mong chờ họ đến tuyệt vọng….

Cô nàng hiện giờ đang phải thê thảm quỳ mọp khom lưng trên một tấm bạt trải rộng gần đống lửa trại, hai lỗ ở hai đầu cơ thể không ngừng phục vụ từng cặp từng cặp cướp rừng…. Bọn chúng cứ luân phiên nhau xoay vòng liên tục mà hưởng thụ cái miệng tròn xinh cùng cửa mình của người con gái, không cho nàng phút nào được nghỉ ngơi….!

“Tiệc đêm” của chúng cũng bắt đầu rồi. Thịt rừng đang nướng trên lửa, bàn nhậu trải ra bên mé sông, rượu bia được khui rôm rả…. Những thằng vừa mới hết “phiên” đụ Hoàng Lan sẽ ra ngoài ăn nhậu rượu chè, trần truồng ngồi xem màn hiếp dâm kéo dài bất tận… Khi đồng bọn chơi xong, đám này lại bỏ chai bia xuống mà xách cu quay lại chơi đùa hai cái lỗ nhỏ……. Vòng quay dâm dục tàn nhẫn cứ xoay liên tục như thế, mặc cho cô gái đã tỏ ra kiệt sức dần dần………

Kiên điên lúc này đang ngồi trên một tảng đá mà thoải mái ăn uống, chỉ cách nơi Hoàng Lan quỳ mọp chịu hiếp chừng một mét. Một tay cầm lon bia, tay kia của nó là cây gậy trúc quen thuộc. Vừa uống vừa xem cảnh hiếp dâm của đám đệ, thỉnh thoảng nó đánh nhẹ đầu gậy vun vút lên lưng lên mông Hoàng Lan để mua vui… Đôi bầu vú mềm mại của nàng đang thõng xuống đất trong tư thế khom người, nên cũng trở thành mục tiêu ưa thích để cho đầu gậy đó quất qua lại……

Bọn chúng đã bắt đầu hành hạ Hoàng Lan từ bốn rưỡi chiều, đến giờ là bảy rưỡi tối, ba tiếng đồng hồ dằng dặc rồi…..!!! Kiên say máu cuồng dâm cùng đám đàn em, nhưng nó vẫn còn biết suy nghĩ: nó biết nếu cứ chơi nàng tiếp tục đến khuya như vậy…., thì sẽ làm rách *** ra mất!!! Sự ma sát bạo hành liên tục sẽ làm trầy âm đạo, nếu tạo ra vết thương chảy máu nhiễm trùng thì không hay!!! Vả chăng, nó cũng để ý rằng đám đàn em nó đang bắt đầu thấy nhàm chán trò chơi đụ xoay vòng này rồi…

…..

.......

..........

Kiên đột ngột đứng dậy, nó nghĩ rằng phải tận dụng đêm nay mà chơi cho thỏa, phải đẩy cuộc vui lên tới tận mây xanh nhân lúc tên Tàu khựa Phùng Lương khó coi đang đi vắng. Trưa mai là Phùng Lương quay về rồi, có chơi có hiếp có hành hạ cũng sẽ không còn được thoải mái như đêm nay nữa đâu!!!... Đêm nay, nó là chủ cuộc chơi!!!!!

Nó muốn đêm nay phải là một đêm đầy những màn độc ác thú vật. Nó muốn đêm nay phải chơi cho hết số gái trong tay - như thế mới thỏa mãn được máu bạo dâm của cả băng chứ!!!!! Hành hạ một con thì sẽ chán, nhưng đem cả bốn con ra đùa giỡn cùng lúc thì cuộc vui sẽ khác liền!..........

… Vẫn sẽ phải nương tay, sẽ phải kềm nén để giữ gìn cho những cơ thể này không bị thương tổn đổ máu…., Kiên thoáng bực trong lòng, nhưng nó có cách mà!!!....

Nó nạt đám đệ một tiếng:

“Ngừng đi tụi bây!!! “

Trước ánh mắt chưng hửng ngạc nhiên và…cụt hứng của bọn đàn em, Kiên lè nhè lên giọng:

“Tụi mầy chơi chưa mỏi cu hả!? Chưa chán nữa ha!!! ??? ĐM có một con mà xoay vòng vòng hoài không nhàm sao!!!??? Hê hê hê… “

“Bây giờ để tao bày cho tụi bây chơi vài trò mới cho vui nè, hè hè…. Lôi 3 con kia ra đây luôn, chơi cho đã đêm nay mới được chứ!!!”

… Đám đàn em nghe thế liền vô cùng hào hứng, chúng tuân lệnh lôi Thiên Hương, Trúc Vân và Kiều Mỵ ra. Cô gái thứ ba tên là Huỳnh Phan Kiều Mỵ, không phải là người mà Lâm bán lên đây, nhưng cũng chịu số phận đắng cay tủi nhục hệt như các nàng còn lại - nếu không muốn nói là câu chuyện của Kiều Mỵ còn có phần khủng khiếp hơn….... Cả ba nàng trần truồng bị lôi ra bãi đất rồi quẳng xuống cạnh Hoàng Lan đang loã lồ nằm thở hào hển vì đuối sức….

“Đêm nay tao cho tụi bây chơi thả ga!!! Nhưng mà nhớ: ... Chơi theo luật của tao, đụ theo lệnh của tao! Thằng nào làm trái lệnh, gây tổn thương nặng lên mấy “bịch tiền” này, tao cắt cu!!!!! “ - Kiên điên gằn lên cảnh cáo cả bọn, đồng thời nắm lấy núm vú Thiên Hương lôi nàng đứng dậy…

…..

……..

Kiên lôi cô bé sinh viên đi xềnh xệch bằng cách véo hai ngón tay lên đầu nhuỵ đỏ hồng nhỏ bé, khiến nàng ứa nước mắt vì đau. Nó kéo nàng đến một tảng đá lớn gần đống lửa, bẻ quặt hai tay cô bé sinh viên ra sau, rồi đứng phía sau lưng nàng mà lên gối vào xương sống. Cô bé quá đau đớn, phải lập tức nương theo đà mà ưỡn cong ngực ra, chĩa hẳn đôi bầu vú tròn xinh nhỏ nhắn ra trước, mu *** cũng phô ra theo…..

Lúc này bọn đàn em nhao nhao om sòm lên, háo hức chờ đợi xem xem đại ca chúng lại nghĩ ra trò chơi bệnh hoạn nào nữa… Kiên chỉ mặt thằng Hưng (là thằng thắng giải “cuộc thi quất dây nịt” đêm qua, và sáng nay đã được “thưởng” bằng cái lỗ của Hoàng Lan!) :

“Hưng mập! Tối qua mày ra tay chính xác lắm phải không!? Hè hè, bây giờ cầm cây trúc dưới đất lên đi. Lại đây thử coi mày chính xác cỡ nào, hê hê hê….!”

Thằng Hưng mập hiện giờ cũng đang trần truồng tồng ngồng như tất cả bọn kia, liền hí hửng cầm cây gậy trúc mảnh mai lên tiến về phía Thiên Hương. Cô bé sinh viên tội nghiệp chỉ biết giơ ánh mắt kinh hoàng lên van nài, lắc đầu quầy quậy vô ích; Kiên điên khoá chặt hai tay và cả cơ thể nàng từ phía sau, ép mạnh lực tay hướng lên để cho nàng phải ưỡn lưng phơi vú ra hết cỡ, chuẩn bị đón nhận đòn roi………

………… …

Bấy giờ đã là tám giờ kém mười lăm phút. Ở bên kia sông, chỉ cách bãi đất dâm lạc tàn khốc hơn tám mươi mét dòng nước, Lâm đang căng mắt quan sát qua ống nhòm. Hắn chỉ nhìn thấy đống lửa trại bập bùng lúc sáng lúc tối, thấp thoáng vài ba bóng mấy thằng cướp lởn vởn gần đó. Cả đám còn lại đang vây quanh bốn cô gái rệu rã ở cách đống lửa khoảng gần chục mét, hắn không thể nhìn rõ được. Lâm không hề chủ đích quan sát tìm Trúc Vân, hắn thật sự tập trung chỉ nhìn những biến động đột ngột để có thể kịp thời báo cho Cửu Nhạn đề phòng…. Lâm hít thở sâu để bình tĩnh tâm trạng, hắn đang kiểm soát một cách hoàn hảo cảm xúc căng thẳng đợi chờ trong lòng mình…

Phía nam trại cướp, Cửu Nhạn đã trườn sát đến gần, chỉ còn cách hơn ba trăm mét. Ngay phía trước mặt y cỡ hai mươi mét là một chốt canh gác, là chốt chặn cuối cùng trước khi vào được lán trại. Hai thằng gác mệt mỏi chồn chân đang tựa lưng vào gốc cây hút thuốc, vừa tán dóc vừa dỏng tai nghe lén những tiếng la thét khóc than của các nàng con gái theo gió bay ra… Chúng nứng lên theo những tiếng rên rỉ vang nho nhỏ ấy, nôn nóng chờ đợi đến chín giờ tối: giờ đổi ca! Chín giờ chính là lúc hai thằng được trở về trại mà tham gia vào cuộc vui!!!

… Cách chốt gác của hai thằng này năm trăm mét về phía Tây và năm trăm mét phía Đông là hai chốt khác nữa. Mỗi chốt cũng tương tự, có hai thằng đang mỏi mòn chờ đến giờ giao ca gác. Chúng chỉ còn phải chờ thêm một tiếng mười lăm phút nữa mà thôi…..

Cửu Nhạn không thể quan sát thấy hai thằng ở góc phía Tây cũng như hai thằng phía Đông, màn đêm và cây rừng không để lọt được chút bóng dáng hay âm thanh nào của chúng hết… Nhưng y BIẾT là chúng ở đó! Y hiểu cách bố trí phòng ngự của Kiên, y cảm giác được sự ngột ngạt dồn nén đến từ nhiều phía hơn là chỉ có hai tên trước mắt…

Cửu Nhạn ý thức được mình đang ở rất gần Tử Địa rồi, nên y càng trầm lặng dán chặt cơ thể mình xuống nền lá khô mà trườn tiếp, nâng sự đề phòng lên mức tối đa… Tốc độ tiếp cận của Cửu Nhạn giờ đây còn không tới một mét một phút…..

Trong trại hiện giờ đang rất rất “vui”: Khoảng đất trống, đống lửa trại, tảng đá to nhẵn nhụi…đều nhộn nhịp. Không gian ồn ào náo nhiệt, cả bọn hò hét hú huýt như đang lên cơn say thuốc. Thằng Hưng đã thất bại trong “thử thách” mà Kiên điên đưa ra, lủi thủi lùi về, đưa gậy trúc cho đứa khác lên chơi thử… Đại Ca của bọn chúng vẫn đang ngồi trên tảng đá, siết khoá tay và ôm ghì lấy Thiên Hương từ sau lưng…

Thật ra trò giải trí của Kiên bày ra không có gì quá đặc biệt: nó khoá tay, chấn vào lưng cô bé để nàng phải ưỡn vú ra phía trước. Xong rồi thách thức đám đàn em đứng cách hai mét mà dùng đầu gậy trúc quất trúng vào ngay trên đầu núm hồng run rẩy đang nhô lên!!!

Có vậy thôi, nhưng bọn thú vật đã thấy kích thích vô cùng: vì đầu gậy trúc không dễ điều khiển, mà cái núm vú bé bỏng như nụ hoa kia thì vô cùng khó quất trúng!!! Mục tiêu này nhỏ hơn cái háng mà tối hôm qua chúng đã chơi rất nhiều!!! Nhỏ hơn, khó hơn, thú vị hơn, và khi đã quất trúng thì “sướng tay” hơn nhiều!!!!!

….

Sau khi sáu thằng lên chơi và thất bại thì thằng thứ bảy vung đầu gậy hên xui sao đó mà….thành công: tiếng ‘Vúttttttt’ xé gió lướt qua và va chạm trúng ngay trên đầu núm bên phải, nghe rõ một tiếng ‘Sựtttttttttt!’ của da thịt bị xé toang!!!

Thiên Hương rú lên, núm vú nàng in hằn ngay một dấu đỏ tươi roi rói của đầu roi trúc, vết bầm sưng lên và rơm rớm máu tụ, chuẩn bị rỉ ra….! Núm vú ngọc ngà se sắt lại, bé sinh viên lẩy bẩy cả người gần như ngất lịm vì đau!!! Đầu núm là nơi nhạy cảm mong manh nhất nhì trên thân thể người con gái, làm sao chịu nổi một đòn quất roi trúc kia chứ!???........

Cả băng hú lên như bầy sói dại, vỗ tay hoan hô “người chiến thắng” mới vừa rồi!!! Kiên điên thì cười ha hả khoái trá vì màn giải trí đã “thành công”… Bọn cầm thú không mảy may đoái hoài đến người con gái đang oặt cả người gập xuống vì đau…… Một tay Kiên giơ ngón cái khen thằng lính, tay kia buông Thiên Hương ra không kềm khóa nàng nữa, nó đạp vào lưng cô bé cho ngã ra phía tấm bạt lớn, ra lệnh:

“Đụ nó chút cho nó bớt đau đi bây! Nhẹ cu thôi đừng có làm gì máu me đó!!! Ha ha ha ha ha…”

Nói chưa dứt câu, nó đã quay sang nắm lấy núm Kiều Mỵ…

…..

Con sói dâm dật điên dại hành hạ thân xác cô gái mỹ miều này theo cách hơi khác chút: nó vẫn ngồi trên tảng đá, vẫn ôm nàng từ phía sau, khóa chân nàng bằng hai chân nó, siết mạnh lực chân rồi đá dạt ra để buộc đôi chân trắng muốt kia không có cách nào mà khép nép e ấp lại được nữa!!! Cái lỗ đen nho nhỏ của người con gái banh toang hoác ra, hai môi mép thịt hồng hào mở rộng run run đợi chờ…..

“Tối qua quất bằng dây nịt, hồi nãy thì quất bằng gậy trúc…. Quất chán rồi!!! Bây giờ cầm gậy đâm vô nha! Đâm thẳng tới như dao găm đó nha!!! Nhớ nương tay, haha…… Thằng nào đâm lọt thẳng vô lỗ mà không trúng không vướng mép ***, suốt 3 tháng sau tao sẽ ưu tiên cho thằng đó đụ gái mới đầu tiên! Kha kha kha……!!!! “

…..

……..

Trò chơi mới tàn ác và hiểm độc đến khủng khiếp!!! Cô gái xinh xắn trắng trẻo tên Kiều Mỵ liên tụ rú lên thảm thiết khi cái đầu nhỏ của gậy trúc liên tục đâm thẳng vào háng nàng - như thể bọn chúng đang tập…kiếm pháp vậy!!! Có lẽ Kiên cũng muốn đặt tên gọi đây là bộ “Xuyên *** Kiếm Pháp” cho đám đàn em tập luyện!!!! Con chó điên đầu đàn hứng khởi vô cùng khi chế ra được những trò chơi hành hạ dã man trên xác thân người con gái - đúng với sở thích của cả đời nó…..

Tất nhiên độ chuẩn xác của đòn “kiếm pháp” này đòi hỏi cực cao, cái lỗ tan nát đáng thương dù đã bị Kiên banh ra cũng chỉ rộng không đầy hai phân, đứng xa hai mét cầm gậy trúc đâm thẳng cho lọt vô đâu có dễ!!!? Cả đám ai cũng đâm trúng vùng da háng, hai mép thịt, đâm trúng..lông ***, và rất nhiều thằng đâm ngay…. Hột le (vết đâm ngay cái hột nhỏ sâu kín nhạy cảm đau đến nỗi cô gái gào lên khủng khiếp tưởng chừng gần như lên cơn điên dại…!!!!)

….

…. Gần hết đám cướp bước ra ‘thử tài dùng kiếm’ đều thất bại, cả bọn thua cuộc bỏ đi, quay trở lại đụ ba nàng kia. Thiên Hương và Hoàng Lan xếp hàng bên nhau, đều đang vừa quỳ vừa ăn hai con cặc ở cả hai đầu trên dưới. Trúc Vân thì bị khoá tay phải ưỡn vú ra, để cho một con cu đen hôi chui vào giữa hai bầu sữa tròn căng đó mà trồi trồi thụt thụt….. Còn nàng Kiều Mỵ thì vùng háng đã tan nát tả tơi, hơi đỏ rớm máu lỗ chỗ theo từng vết gậy trúc đâm, đang lả dần đi bất tỉnh……

Chín giờ kém mười lăm phút!!!!

Sáu thằng lính gác ca mới tản ra làm ba hướng đi thay ca, tự giác, nhanh gọn, không đợi Kiên nhắc nhở. Chúng mặc quần áo, mang súng và dao lên người rồi quay đi mà còn tiếc nuối liếc nhìn lại cuộc hành dâm tàn độc phía sau lưng…

……………..

……………..

Đám lính gác mới mất chưa đầy năm phút để ra đến điểm chốt. Ba trạm: Đông, Tây, Nam đều đồng loạt thay ca.

Trạm gác phía Nam là trạm ngay trước mặt Cửu Nhạn. Lúc này hai thằng ca cũ và hai thằng ca mới đang đứng tán dóc, hút cho hết điếu thuốc cháy dở. Bọn ca cũ thì rất gấp gáp quay về trại để tham gia “lễ hội”, nhưng hai thằng mới thì muốn chọc ghẹo trêu gan bọn kia nên cứ níu kéo, nói huyên thuyên, không để cho chúng đi ngay……

Cả bốn thằng đang chụm đầu lại như một vòng tròn nhỏ, đứng cách phía trước Cửu Nhạn không đầy hai mét!!!! Y đã lẳng lặng bò trườn rất lâu để áp sát được ở cự ly này…. Y vẫn im lìm như một cành củi khô, hòa mình xuống nền đất rừng tối đen như mực…. Y đang tính toán dữ dội trước “cơ hội” đang bày ra gọi mời trước mắt….

… Một đòn giết cả bốn!!!!!!!

Thu hẹp cách biệt về mặt quân số sớm hơn dự tính!!!!!.......

Vẫn chưa đúng chín giờ, theo như kế hoạch. Lâm vẫn còn chưa kích nổ… Nếu y ra tay ngay lúc này, thì phải tuyệt đối câm lặng, tuyệt đối thành công!!! Nếu không thì....

…..

Cửu Nhạn đưa ra quyết định chớp nhoáng không chần chờ nữa, và cả cơ thể y cũng lập tức từ dưới đất bật lên với tốc độ khủng khiếp, chớp nhá đột ngột như bóng ma, nhanh và quyết đoán y như khi y ra quyết định vậy………

……

……………

…………………….

Còn bảy phút nữa là đúng chín giờ…

Sau màn “Xuyên *** Kiếm Pháp” quá khó để thắng giải, lũ cướp hơi chán nên chia nhau ra tiếp tục quây các cô gái…

Thiên Hương, Hoàng Lan vẫn đang xếp hàng cạnh nhau, giờ thì mỗi nàng đang bị đè ra mà buộc phải “ăn” một lúc đến 3 con cặc: vào miệng, vào ***, và hậu môn!!!! Còn chuyện bốn bầu vú thơm mềm bị bóp bẹp nát và in đầy những dấu vết bầm tím hình bàn tay… là chuyện hiển nhiên rồi! .. ….

…….

… Kiều Mỵ vẫn còn đau ê buốt cả vùng háng, hột le sưng mọng lên vì bị đầu gậy trúc đâm…. Thế nhưng, cái lỗ nhỏ của nàng chẳng hề được buông tha, vẫn đang tiếp tục chịu tủi nhục tra tấn mới: lấy dây cước câu cá mà……cưa!!!

… Cái trò chơi quái lạ tàn ác này do thằng Hưng mập nghĩ ra: chúng bắt cô nàng quỳ, luồn sợi dây cước mỏng tang mà chắc nịch qua háng, hai thằng trước mặt sau lưng cô gái ra sức….kéo co!!!

Sợi dây mảnh đương nhiên là ma sát dữ dội vào trong khe suối thịt, vào ngay trên cái hột le sưng tấy…. Một thằng dùng sức kéo tới, thằng kia lại ra tay kéo về. Dây câu cứa vào hai miếng thịt đầy nhạy cảm đến mức rát bỏng da…!!! Kiều Mỵ chỉ còn biết thét gào rên la thảm thiết giữa những trận cười khoái trá của lũ mọi rợ…..

…….

Kiên điên và bốn thằng khác thì đang “chăm sóc đặc biệt” cho nàng cọp cái Trúc Vân… Tính dữ dằn hung tợn và sức phản kháng bất tận của cô nàng đã nhiều lần khiến thằng sói dại này điên máu, nên giờ đây nó đang tranh thủ dạy dỗ nàng một bài học thật đau….!

… Trói hai tay nàng quặt ra sau lưng, bàn tay chạm tới mông, còn hai chân thì trói quặp hình ‘đùi ếch’ cho bàn chân chạm vào háng, Kiên trước tiên là cầm gậy trúc “thị phạm” lại “Xuyên *** Kiếm Pháp” cho đám đệ tròn mắt mà nhìn:

Với độ chính xác chuẩn mực hoàn hảo, nó đâm đầu trúc nhỏ bé chui tọt vào ngay trong lỗ ***, đâm vào rút ra năm nhịp nhanh đến chóng mặt! Động tác và lực đâm đều ổn định, tuyệt đối năm lần đâm đều như nhau!!! Chỉ nghe thấy năm tiếng ‘Ót Ót Ót Ót Ót’ dội ra từ trong cái lỗ con gái, đầu gậy trúc năm lần chui vào trong, khi rút ra và giơ lên cho đám đệ xem…. thì nó đã ướt đẫm nước dâm thuỷ rồi…

Trúc Vân kinh hoàng giật nảy thân, oằn lưng lên, âm đạo đau buốt rát bỏng kinh hồn! Nàng thảm thiết la lên năm tiếng ‘Á Á Á Á Á’ khớp với nhịp đâm, nhưng tiếng la chưa kịp thoát hết hơi khỏi cổ thì đã lãnh ngay một đòn khác của con chó dại cuồng dâm:

… Ghim cây trúc quái ác vào sâu hơn một gang tay!!!!!! Xuyên thẳng vào trong ***, rồi để luôn ở đó!!!!!! …… …

Hai phút nữa là Chín giờ.

Một phút năm mươi chín.

Rồi một phút năm mươi tám…..

… Cửu Nhạn đang đứng lặng thinh chùi vết máu trên mắt và mũi mình. Dưới chân y là bốn cái xác bất động mang bốn cái lỗ ngay giữa cổ họng : bốn cái cổ họng đỏ ngòm máu tươi!

Bốn thằng canh gác gà con này quá lơ là, quá thiếu tập trung. Còn Cửu Nhạn thì quá tốc độ, quá chính xác! Hai con dao găm trên đôi tay y khoét xong bốn cái lỗ kia nhanh tới mức thằng đầu tiên không kịp nhìn ra bóng người, còn thằng cuối cùng hô lên “Ai… “ mà chưa kịp thành tiếng……

Tuyệt nhiên không có một âm thanh nào kịp thoát ra khỏi bốn cái thây vô hồn ấy, ngoài tiếng ngã xuống đất bình bịch bình bịch….!

Hai chốt tuần tra mé Đông và mé Tây hiển nhiên không hay biết gì về màn đoạt mạng chớp nhoáng….

…. Tay phải y lại bị kích thích dây thần kinh, run lên bần bật như phát bệnh dại. Những viên đá trên sợi xâu chuỗi Phật nơi cổ tay đó đang va đập vào nhau nghe lách cách đến lạnh xương……….

Y thở nhẹ ra, mặc kệ cánh tay, bước khẽ qua bốn cái xác, lại tiếp tục khom người, vô thanh vô sắc tiếp cận gần trại hơn. Chỉ còn cách có một trăm rưỡi mét. Chỉ còn cách có một phút đồng hồ………..

………………….. ……..

Hai mươi hai giây nữa là Chín giờ!!!

Cả bốn nàng con gái giờ đây đã bị đổi sang thế trói đứng trên bốn cây cột gỗ to lớn cắm thành vòng bán nguyệt, ở ngay gần đống lửa.

Vị trí hành dâm này, là vị trí hoàn toàn trùng khớp với “Kế hoạch A” của Cửu Nhạn và Lâm

Thiên Hương đang rên rỉ

Hoàng Lan khóc nức nở không ngừng

Kiều Mỵ đang ngây dại đi vì đau, gần như là mất cả nhận thức rồi….

Trúc Vân thì vẫn còn đang mang….một đoạn gậy trúc giữa hai chân!!!! Thằng Kiên khốn nạn đã ghim cây trúc vào đó rồi giữ luôn để cho cơn đau quằn quại “dạy dỗ” nàng…..!

Tra tấn vào nơi nhạy cảm sâu kín nhất của người con gái…luôn là cách hữu hiệu nhất!!! Kiên sướng khoái nghĩ thầm khi nhìn cây gậy đang run bần bật theo nhịp run của hai mép ***…..!!!!!

Thân trúc bị bẻ ngang, dài ra ngoài chừng nửa mét, đầu trúc thì cắm sâu vào trong cái lỗ giữa háng đến hơn mười phân…..!!!!!

… Đôi mắt con cọp cái lờ đờ đi vì chịu không nổi cơn đau vượt quá giới hạn con người…

Lệ ướt tràn hai má.

Bàn tay bị trói sau gốc cây thì nắm chặt, gồng cứng lên đến mức nổi gân xanh…….

……….. ……

…. Bên trong lòng bàn tay đó là một cái nắp lon bia mà nàng nhặt được dưới đất, khi bị đè ra đâm cây trúc vào ***……

Miếng nắp lon có cạnh bén ấy, giờ đây đang được con cọp cái giấu kín đi, nâng niu như báu vật cuối cùng……

….

….

….

Lâm đã cởi hết quần áo, chỉ chừa lại quần lót và đôi giày chạy bộ dưới chân. Hắn trầm mặc định thần, chuẩn bị hơi thở cho một cuộc chạy đua phối hợp với bơi lội sắp đến…. Hắn buộc chắc sợi dây vải quấn quanh thắt lưng, trên đó nhét đầy dao găm, thuốc nổ, súng K54, và hai lọ thuỷ tinh…… Tất cả đều được chống nước kỹ càng rồi…..

Cửu Nhạn thì đã tiếp cận đủ gần để thấy ánh lửa hắt ra, để nghe tiếng rên thê thảm…. Y bắt đầu nhét dao găm vào đai lưng, chậm rãi móc hai khẩu K54 ra cầm trên hai tay, nhẹ nhàng lên đạn……

…..

Lũ cướp vẫn đang ăn nhậu chè chén, tiếp tục dày vò cuồng bạo bốn cơ thể mềm mại tan nát rã rời…..

Sợi dây câu tàn bạo giờ đang được kéo dài ra để rồi luồn chéo qua chéo lại hết cả bốn cái háng!!!!! - như thể dùng chỉ may mà luồn qua miếng vải….

…… Cứ mỗi nhịp “kéo co” là cả bốn cái háng đó run giật lên vì lực ma sát nóng bỏng đau rát đang rê sượt qua sượt lại thật là chậm bên dưới cửa mình……

Chưa hết, cái lỗ của Hoàng Lan còn bị cắm vào thêm chiếc khoan điện mà Kiên dùng để tử hình đêm hôm trước …!!!

Đầu mũi khoan bọc cây cặc giả bằng gỗ được đeo thêm bao cao su vào cho bớt ma sát, bớt đổ máu…

Một thằng cướp hí hửng bắt chước Đại Ca mình tối qua: bấm nút, nhấp ra nhấp vào cho đầu “sextoy mũi khoan” bọc bcs ăn vào trong *** rồi lại rút ra…

Vì đã được nương lực và bao bọc rồi....nên màn "khoan ***" này sẽ không làm cho âm đạo cô gái bị tổn thương ghê gớm như Ngọc Mỹ..... Tốc độ xoáy tròn của mũi khoan khiến Hoàng Lan vừa rát, vừa đau, vừa thốn, vừa nhột, vừa….tê!!!!!!

Nước dâm thuỷ chảy ra ướt cả cái khoan, còn cô Thạc Sỹ thảm thương thì chỉ còn biết gồng cứng cơ háng lên mà chống chịu…….

Kiên điên vừa nốc bia vừa ngồi xem màn tra tấn hay ho, cười hả hê thỏa mãn…. Sự thích thú khi tra tấn *** và vú đàn bà của nó đêm nay đã được thỏa mãn! Thỏa mãn vô cùng!!!!!

… Rồi, nó đột nhiên chợt nhớ ra, nghĩ thầm hai thằng gác ca cũ ở phía Nam đi lêu nghêu ở đâu mà vẫn chưa thấy quay về!?.....

Thằng cướp đang khoan *** Hoàng Lan đã rút mũi khoan ra, quệt nước *** dính đầy trên đó vào bụng vào vú nàng.

Nhóm chơi trò “kéo co” vẫn đang hào hứng trong cơn bạo dâm tra tấn đầy “sáng tạo” của chúng. Sợi dây câu luồn qua bốn cái háng đã chà xát tạo ra vô số vệt đỏ rướm máu giữa bốn đôi chân trắng ngọc ngà, làm trầy trụa rát buốt hết cả bốn khe thịt con gái …

Vài thằng khác thì đang tận dụng mấy cặp vú thơm ngon kia…, cắn nút bú liếm vo bóp và….tát…. đến mức không còn nhìn ra dạng hình tròn bầu bĩnh nữa….!

Bọn nào đang ăn nhậu thì tiện tay rưới bia ngập miệng bốn nàng, rưới cho ướt nhẹp hết cả bốn tấm thân loã lồ trắng nõn…..; để rồi thi nhau thè lưỡi ra mà liếm bia đang chảy trên da, liếm luôn cả tám cái gò nhũ hoa mềm nhũn và tám cái hạt sen nhỏ bé đỏ hồng……

……

……..

Kiên điên đã sốt ruột đứng phắt dậy, móc điện thoại ra gọi cho tên lính gác thay ca chưa về.

...Tiếng rung u u u dội lên từ trong cái xác đang ngập giữa vũng máu!..... Không có ai bắt máy trả lời con sói dại….

….Tiếng rung cũng vang lên đồng thời ngay lúc ấy, từ trong điện thoại của Lâm và Cửu Nhạn đang căng người ra đợi chờ……

...Tiếng rung chính xác đồng nhịp với nhau, chính là giờ hẹn báo thức mà họ đã cùng cài đặt ban sáng…

...Chính là giờ hẹn tấn công thẳng vào Tử Địa !!!

……...Bây giờ đã là đúng Chín giờ đêm!!!!!

Lâm ngay lập tức châm lửa vào dây cháy chậm, rồi cắm đầu chạy như bay xuống chân đồi. Ở bên kia sông, Cửu Nhạn đang nằm sát đất cách trại cướp gần trăm mét. Y đã bắt đầu đếm thầm trong miệng từ ngay lúc điện thoại rung: “......mười sáu, ...mười bảy, …...mười tám… , mười chín…..……”

Kiên điên gọi hai cuộc trong vô vọng, nó nổi khùng lên vì tình huống lạ thường chưa từng xảy ra này. Nó bỗng cảm thấy một linh cảm rất xấu đang đến gần, một luồng lạnh buốt chạy dọc sau lưng mang mùi chết chóc…..!!!

...Giống hệt như luồng lạnh buốt đã chấn động tinh thần nó vào cái đêm mười một năm trước, vào ngay thời điểm Cửu Nhạn thoát ra rồi lẻn đến sau lưng toan bẻ cổ nó!!! …

...Kiên hét lên với đám đàn em đang say trong cơn bạo dâm đến đỉnh điểm:

“Ngừng lại!!!! Thằng Hưng thằng Biển thằng Hoàng đi kiếm….. …”

…..

Chữ “KIẾM” chưa kịp dứt thì cũng là lúc Cửu Nhạn đếm tới con số Hai Mươi Lăm!

Một tiếng nổ vang rền bùng lên ngay thời điểm đó, từ trên ngọn đồi đá bên kia sông dội về

“UỲYYNHHHHHHHHHHHHH” vang ầm ĩ, chấn động cả ngọn đồi, đất đá bay tung lên cao. Từng tia lửa vọt lên trời, kèm theo tiếng rít “Chíuuuuu” xé không khí đầy đe doạ, bay từ điểm nổ thành hàng trăm đường cầu vồng bắc ngang qua sông, hướng sang lán trại…..

…..

……..

Kiên điên, bốn nàng con gái, và toàn bộ hai mươi bốn thằng cướp...hiện giờ đều đang trần truồng như nhộng. Tất cả mọi người đều giật bắn mình lên ngước nhìn về hướng vụ nổ, nhìn theo mấy trăm vệt sáng mang đầy tia lửa đang phóng vèo vèo từ bên kia sông hướng sang….

Kiên la lớn: “NẰM XUỐNG!!!!” khi những luồng lửa đó bay đến gần… Nó vẫn chưa hình dung ra mấy tia lửa bay theo quỹ đạo cầu vồng đó là loại vũ khí gì……..

Cả bọn trần truồng hấp tấp nằm rạp sát đất hoặc ngồi xổm lấy hai tay ôm đầu: thằng đang khoan *** Hoàng Lan vứt mẹ cái khoan đi, thằng đang ngậm núm vú Thiên Hương hốt hoảng cắn phập cả cái núm vào giữa hai hàm răng (khiến cô bé thét lên đau đớn!), còn thằng đang đụ Trúc Vân thì rút cu ra nhanh quá khiến nàng kêu “Hức!!!” lên hụt hẫng đột ngột!......

……..

...“Rào, rào, ràoooo……., lõm bõm lõm bõm, … Lạch cạch lạch cạch…..” - tiếng sỏi rơi rải rác đầy xuống nền đất và dòng nước sông……..

Thứ “vũ khí” làm Kiên điên lo ngại chỉ là….hàng trăm viên sỏi nhỏ lụn vụn bằng đầu đũa!!! Một trận mưa sỏi vô hại!!!!!

….. …

Chứng kiến đợt “không kích” bằng sỏi như gãi ngứa làm Kiên vừa hoang mang ngơ ngẩn, vừa nổi khùng lên như bị trêu ngươi! Nó vừa mới đứng dậy phủi cát sỏi trên lưng thì tiếng nổ thứ hai đã vang lên - chỉ cách năm giây sau tiếng thứ nhất

“UỲỲỲỲNNNHHHHHHH!!! Rền rĩ lần hai, vẫn kèm theo một đám tia lửa vọt sang….

Kiên nheo mắt nhìn kỹ đám tia lửa đang vạch ra hàng trăm đường khắp không trung như pháo hoa, vạch ra một tấm thảm cháy lấp loá khắp trên nền trời đêm…. Nó không hốt hoảng nhưng cũng vẫn đề phòng, tiến bước về phía bờ sông, đứng sát mép nước để quan sát cho rõ vị trí kích nổ.

Đám cướp cũng phản ứng giống như Đại Ca mình, dần dần di chuyển tụm lại gần sông hơn…. Nhưng chúng chưa kịp nghĩ ra được điều gì thì điểm nổ thứ ba đã được kích hoạt

“UỲNHHH!!! “ - cũng vẫn là cách năm giây sau tiếng nổ thứ hai… Cũng vẫn là một màn tia lửa phóng thẳng lên không trung rồi bay sang sông, rơi xuống lán trại……

Khi Kiên đang giơ tay che mặt khỏi đám sỏi đá đất cát rơi xuống thì nó cũng đang nhíu mày suy nghĩ về mục đích của màn pháo hoa vô hại này…. Nó bỗng quắc mắc lên lẩm bẩm:

“Cái này…chỉ là…… trò đánh lạc h…. “

Chữ “Hướng” chưa xong, thì đạn K54 đã bay vèo vèo đến từ sau lưng cả bọn!!!

“ĐOÀNG! ĐOÀNG! ĐOÀNG! ĐOÀNG! “ đột ngột bốn tiếng đanh gọn: người nổ súng như từ dưới đất chui lên, từ lúc nào không biết đã tiếp cận cự ly năm mươi mét tối ưu cho tầm ngắm của khẩu súng ngắn….. Người đó ẩn khuất trong vạt rừng tối đen phía sau chúng mà bắn ra! Bốn thằng cướp đang ngơ ngác đứng “xem pháo hoa” trúng đạn ngã xuống ngay lập tức!!!

Ba vụ nổ “bắn pháo hoa” chỉ là màn nghi binh đơn giản, mua về cho Cửu Nhạn mười giây đồng hồ làm bọn cướp phân tâm, để y tiếp cận cự ly bắn mà không ai hay biết, không thằng nào để ý tới y!

Ba gói nổ TNT đó được nhồi dưới một đám sỏi đá, sau đó cắm lên phía trên cả trăm đoạn tre trúc rỗng ruột nhỏ bằng ngón tay. Bên trong các ống trúc lại được nhồi thuốc nổ đen lấy ra từ các viên đạn. Cuối cùng, một mớ sỏi li ti kèm thêm sợi cỏ khô được bít kín lên trên đầu ống trúc.

Nguyên lý hoạt động của ba cái bẫy giản đơn vô cùng: Lâm đốt dây cháy chậm, dây sẽ chia làm ba nhánh có độ dài lệch nhau, kích nổ ba khối TNT chênh nhau năm giây. Vụ nổ bùng lên làm cháy thuốc súng đen, áp lực dồn lại trong lòng ống trúc sẽ đẩy viên sỏi và cỏ khô bay vọt ra khỏi đầu ống đó - theo đúng hướng nhắm về trại cướp. Cỏ khô quện với thuốc súng đen cháy xèo xèo làm vương vãi tia lửa, kết hợp với các hòn sỏi nhỏ có quán tính bay xa…. sẽ vạch ra một đường lửa xẹt dài trên không trung…. Không còn gì “hấp dẫn” hơn, đáng chú ý hơn thứ đó được nữa!!!! Ai ai cũng sẽ phải ngước nhìn!!!.....

Ba vụ nổ và tiếng sỏi rơi cũng tạo ra âm thanh che đi tiếng vỗ nước của thằng Lâm. Vừa châm lửa vào dây cháy là Lâm đã chạy xuống chân đồi: chạy bằng tất cả tốc độ kinh người mà ông Trời ban cho - mất đúng hai mươi lăm giây như cả hai đã tính toán! Khi khối TNT đầu tiên bị kích hoạt, là chính xác khi hắn nhảy ùm xuống dòng nước tối đen!!! Tiếng nổ thứ hai, thứ ba càng thu hút sự chú ý, để át đi tiếng vỗ nước của Lâm đang bung toàn lực mà bơi nước rút dưới sông, hướng thẳng về nơi bọn mọi rợ đang đứng “xem pháo hoa”.....!!!!

Nhưng khi càng tiếp cận bờ bên đây sông thì càng lộ rõ! Lâm chỉ cần bơi qua không đầy một phần ba chiều rộng con sông là bóng dáng hắn đã thấp thoáng dưới trăng, sóng nước hắn tạo ra đã lan dần đến bến thuyền dã chiến….! Một giây nữa thôi, cứ bơi tiếp nữa là Lâm sẽ lộ diện ra hoàn toàn trước cả đám cướp đang đứng trên bờ!

Thế nên, thời điểm tính toán chuẩn xác lúc Lâm gần lộ diện đó chính là năm giây sau vụ nổ thứ ba! Năm giây sau cơn mưa sỏi cuối cùng, Cửu Nhạn cũng vừa vào đúng tầm bắn. Miệng vừa đếm thầm đến đúng số ‘Bốn mươi’ là y đã bóp cò!!! Bốn phát súng lập tức kéo hết bọn cướp rời sự chú ý khỏi con sông mà hướng ngược trở lại vạt rừng sau lưng - lại mua được cho Lâm một khoảng thời gian bơi thoải mái nữa!!!!!

…………..

Chỉ là kế “Dương Đông kích Tây” thông thường mà thôi - nhưng được đổi hướng tới hai lần!!!

…………… …..

Sau khi bắn gục bốn tên, Cửu Nhạn lập tức chạy lùi ra xa khỏi vị trí cũ, bỏ góc phía Nam mà y đang đứng, di chuyển lệch về phía Tây. Hai mươi lăm thằng cướp nhanh chóng dồn sang hướng Nam - vị trí cũ của y, và y biết hai chốt canh gác đằng Tây đằng Đông cũng sẽ quay về tới ngay bây giờ!...

Đám sói trần truồng kia đang hốt hoảng nháo nhào vì đợt tập kích bất thần, bốn tiếng súng nổ vừa dứt, tiếng la thét đã vang dội khắp nơi. Kiên điên thì không loạn, nó đáng mặt là con sói đầu đàn với sự bình tĩnh lạnh băng của mình……! Nó lập tức cúi rạp đầu đi lom khom sát đất, lẩn ở trong trung tâm đám đông, dùng chính bọn đàn em làm khiên che đạn cho mình!!! Nó nhanh chóng bò lại nơi đống quần áo mà nó đã cởi, rút súng của mình ra rồi lên đạn. Nhiều thằng khác cũng đã tỉnh táo phản xạ giống như nó…

Kiên nhanh như điện, vừa khom lưng chạy xéo hướng đối phương, vừa tránh khỏi đán đàm em đang bu trước mặt chắn góc bắn của nó,...., nó nã đạn hú họa hai lần về hướng phát ra bốn tiếng súng vừa rồi.

“ĐOÀNG ĐOÀNG! “ Hai viên đạn đáp trả của nó đi mất hút vào khoảng không sau những rặng cây âm u.

Đám đệ cũng đã hoàn hồn và phản ứng kịp. Thằng nào cũng trần truồng nhưng chúng mặc kệ, tồng ngồng vừa chạy tìm chỗ núp, vừa bắn về hướng mà Đại Ca mình vừa bắn.

“ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG…….. “ - năm sáu thằng khai hoả, hàng chục viên đạn ghim phầm phập vào rừng cây.

….Kiên hét lên ngăn bọn chúng: “Đổi hướng rồi, đừng bắn nữa! Nấp đi, tản thành vòng cung, ép sát….. “

Mệnh lệnh chưa dứt thì đối phương lại khai hỏa, bốn phát từ phía Tây:

“ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG” cách vị trí đầu tiên hơn năm mươi mét, vẫn lẩn khuất trong bóng tối đen đặc mà bắn ra. Bốn cái xác nữa lại ngã xuống đất bình bịch: cả bốn thằng đều trúng đạn ngay giữa ***g ngực!!!

Sự chính xác của tay súng này thật sự đáng sợ!!! Khả năng di chuyển và ẩn nấp cũng toàn hảo! Nhờ bóng tối chở che, dùng ánh lửa sáng rọi ra để ngắm bắn…. Y hiện giờ chẳng khác gì bóng ma đêm! Y đang biến cả bọn cướp thành một đám người mù, một mớ bia sống trần truồng chạy loanh quanh cho y tập ngắm!!!........

Vòng cung của bọn cướp vừa mới tản đều ra thì đã vỡ hết một cánh. Chúng ngay lập tức ép đội hình về phía Tây. Tám thằng đã chết, mà Kiên vẫn chưa rõ bên kia có mấy người!!! Kiên nổi khùng lên đến đỏ vằn cả tròng mắt, nó vừa nã đạn như điên về hướng đó, vừa gào lên ra lệnh: “Tìm chỗ núp hết đi, thằng nào ở gần lán súng thì lôi hai cây AK ra đây!!!!! “

Chữ “AK” như đánh thức cả đám cướp đang hoảng loạn, hai thằng đang núp đạn phía sau lán chứa súng lập tức chui vào trong xách hai cây hàng hạng nặng đó ra. Lũ cướp đã thu đội hình lại, ẩn nấp kín kẽ hết, phần lớn gom vào phía sau những lều trại. Kiên điên vừa luồn cúi, nấp người phía sau….bọn đàn em của mình, vừa lùi dần về phía có cây AK. Nó giật phăng cây súng khỏi tay thằng đệ, chớp nhoáng lên đạn, kéo chốt an toàn lên nấc cao nhất, rồi điên cuồng ria một đường dài kéo từ hướng Tây sang hướng Nam - truy ngược lại đúng theo quỹ đạo di chuyển của đối phương!!!

“PẰNG PẰNG PẰNG PẰNG PẰNG PẰNG PẰNG PẰNG PẰNG PẰNG PẰNG…!!! “ - con sói điên siết cò ria một hơi khoảng mười viên, vạch một đường ngang gần hai chục mét cắt qua cánh rừng trước mặt.

Không còn nghe động tĩnh gì nữa hết…….

…………..

………………….

Lúc này đám cướp đã chia làm hai cụm rõ rệt: một đám nấp sau lán chứa súng - có mười thằng. Bao gồm cả Kiên! Còn bảy thằng khác đang tụm lại sau một tảng đá to hướng sát về phía vạt rừng, đang muốn vọt lên truy kích, phản công trực diện lại tay súng kia: chỉ có điều không thằng nào dám ló mặt ra trước tiên cả!!! ….

Kiên chửi thề vang : “Đụ mẹ, đi theo tao!!!!!! “ - rồi nó vọt người như bay từ chỗ nấp tới nơi bảy thằng chết nhát đó, khom lưng sát đất, cúi đầu, nòng súng AK nâng lên, ngón tay để hờ trên cò súng sẵn sàng, nó tiến thẳng vô đám cây rừng âm u….!

.........

.........

Kiên vừa dấn một bước tới sát những thân cây đan xen trước mặt thì đã nghe hai tiếng “Sực, sực” nhỏ xíu, được nối tiếp sau bởi hai âm “Bịch bịch” nặng nề vang lên…..

Kiên không nhìn thấy gì hết, nhưng không gian tạm thời câm lặng khiến nó nghe rõ tất cả những âm thanh nhỏ nhẹ khẽ khàng kia…. Nó liền điên cuồng siết cò AK một đợt nữa, nhắm thẳng về phía có âm thanh:

PẰNG PẰNG PẰNG PẰNG PẰNG PẰNG PẰNG…… “ - ầm ĩ vang rền cả không gian, kéo dài cho đến khi cò súng kêu lên ‘kịch!’ nhẹ rồi im bặt. Kiên đã xả hết ba mươi viên AK!

...Nó đưa tay ra sau nạt lớn mà không quay đầu lại: “SÚNG!!! “. Một thằng đệ gần nhất thảy khẩu K54 vào tay nó.

Lúc này Kiên đã hoà mình vào trong bóng tối âm u của cây rừng, y như đối thủ của mình. Đám đệ cũng đã tập trung gần như toàn bộ phía sau…. Bọn cướp đã hoàn toàn trúng kế, cứ tin rằng đối phương chỉ tập trung công kích từ mé rừng mà thôi…, chúng không còn cảnh giác ở phía con sông nữa…..

….

……..

…………..

Lâm đã bơi đến gần bờ.

Hắn ngoi ngóp chỉ giữ đầu trồi lên, không đứng dậy vội. Hắn căng mắt quan sát tình hình trận đấu súng ở bên vạt rừng, cự ly chừng hơn năm chục mét tính từ bờ sông mà hắn sắp đặt chân lên….

Ném “lựu đạn gây mê” từ xa năm mươi mét là rất mạo hiểm, độ chính xác rất khó đảm bảo! Hai chai thuỷ tinh chứa đầy chất khí “Hơi Thở Của Quỷ” cần sự chính xác đến tối đa mới có thể giúp ích được cho hai người họ…!!!

...Lâm để ý đến một chục thằng cướp đang núp làn đạn phía sau lều trại chứa súng: lúc này, dưới sự quát nạt của Kiên điên, bảy thằng đã mang súng và dao chạy ra mé rừng để truy kích; còn lại ba thằng chết nhát thì đang lùi một chút, kiểu như áp sát để canh chừng bốn cô gái lõa lồ trần truồng đang bị trói đứng gần đống lửa kia…. - thật ra chúng chỉ muốn mượn thân xác của các nàng để vừa che đạn vừa tìm góc bắn mà thôi…

Không thằng nào còn nhìn ngược về phía dòng sông. Tất cả mọi ánh mắt đang dáo dác ngó quanh vạt rừng cây tối đen như mực….

Lâm quyết đoán đứng lên khỏi mặt nước, nhẹ bước mò lên trên bến thuyền xếp bằng bao cát. Hắn êm ái, khẽ khàng, khom người xuống mà áp sát lại nơi ba thằng chết nhát đang bu quanh các cô gái trần truồng… Hắn không quá sợ hãi bị phát hiện ra, vì đã có một vật cản tuyệt vời chắn ngay giữa hắn với ba thằng :

..... Ngọn lửa! ....

………………..... .......

Tính theo một đường thẳng thì Lâm đang cách mép nước sông đã hơn mười mét. Mười mét tiếp theo, là đến đống lửa trại bập bùng. Rồi trên dưới năm mét nữa chính là đám nhát gan, và bốn nàng con gái loã lồ bị trói vào các thân cây…. Tất cả xếp theo một đường thẳng hoàn hảo!!!

Sở dĩ Lâm nhìn thấy được ba thằng cướp và các nàng kia, là vì hắn đã nhìn kỹ từ xa, từ khi chưa lên bờ…. Còn ở cự ly gần như thế này, ánh lửa sáng bừng đến loá mắt, không ai nhìn xuyên qua được luồng sáng bừng bừng chói lọi đó nổi!!!! Ánh lửa che chở trọn vẹn cả cơ thể Lâm đang yên lặng tiếp gần mà không để cho ai phát hiện ra! Đống lửa trại cao ngùn ngụt cứ như đã được…ông Trời đặt ngay vị trí đó để giúp cho Lâm vậy!.......

Trong khi Lâm đang tiến lại càng lúc càng gần hơn từ phía Bắc - phía con sông, thì Kiên điên cùng cả lũ vẫn đang trần truồng chăm chú nhìn vào trong cánh rừng già phía Tây…..

Bọn đàn em vẫn đứng phía sau, chỉ có mình Kiên lao thẳng vào những tàn cây nhánh lá, vạt đường ra để tìm cho được tên bắn lén đã hạ tám đứa đàn em nó, đã làm cho nó phát khùng lên…..!!! Kiên lăm lăm chĩa súng đề phòng khi tiến vào sâu hơn, nhưng chẳng gặp được địch thủ nào mà chỉ nhìn thấy có….. hai các xác nằm rạp dưới đất : hai vết dao đâm thủng ngay trước yết hầu vẫn còn đang túa máu ra…..

…..

…..Sau hai loạt đạn đầu tiên, Cửu Nhạn đã bắn tám viên “một phát một mạng”, hạ được tám đứa trong bọn. Vừa lúc y đang định chạy ngược trở lại góc phía Nam để làm chúng mất phương hướng, thì đã nghe Kiên hét lên chữ “AK”. Y hiểu rõ việc chạy giăng ngang trước làn đạn ria khủng khiếp ấy là việc làm ngu xuẩn tới cỡ nào, nên lập tức bỏ ý định cũ, chạy thẳng một đường dọc trùng với trục đường đạn sẽ đi, lập tức vọt ra xa khỏi vị trí cũ gần sáu chục mét……

Ở cự ly đó, đạn AK ria ngang qua trăm viên thì chắc chắn đã vướng vào cây rừng hết chín mươi chín rồi, y chẳng lo ngại nữa! Y quay đầu ngược lại, bỏ băng Kiên điên sau lưng, lập tức tập trung đối phó với mối nguy hiểm khác:

Hai thằng canh gác ở góc phía Tây đã mò về tới nơi!

…..

...Chỉ bằng cách nằm im lẩn xuống nền lá khô rồi lại bất thần vọt lên với hai mũi dao bén nhọn trong hai tay…., Cửu Nhạn đã lại lấy mạng luôn hai thằng lơ ngơ đó!!! Nhanh, ngọt, và êm ru, cùng một thủ pháp giống hệt như khi y xuống tay với bốn thằng gác cửa phía Nam! Hai thằng tuần tra tội nghiệp đang hớt hải chạy về thì bị xuyên lủng cuống họng, ngã sấp xuống chết ngay trong lúc vẫn đang còn đà chạy tới cực nhanh….!!!! Thủ pháp của con cọp rừng năm xưa đến nay vẫn còn quá thuần thục, chưa hề bị tháng năm bào mòn đi....!

Hai tiếng “Sực sực” rồi “Bịch bịch” mà Kiên nghe thấy khe khẽ chính là tiếng dao xuyên vào cổ họng, cùng với tiếng ngã sấp nặng nề của hai cái thây tung tóe máu me…..

….Để rồi, khi dòng máu nóng còn chưa kịp chảy xuống khỏi lưỡi dao, Cửu Nhạn đã lập tức chạy như bay ngược trở về phía Nam. Y đang ở cự ly cách xa hơn năm sáu chục mét so với đợt tập kích đầu tiên nên lúc này cần ưu tiên tối đa cho tốc độ và sự biến đổi…., chứ tính cẩn mật kín đáo thì đã không còn cần thiết nữa rồi….!

……

Quyết định của y thực sự vô cùng hợp lý: ….khi Kiên vừa mới mò đến chỗ hai thằng tuần tra nằm bất động…., thì Cửu Nhạn đã vượt qua một đường vòng cung rộng lớn đi xa khỏi điểm đó, quay trở lại ngay nơi mà y bắn bốn phát đạn đầu!!!

Từ góc quan sát cũ, Cửu Nhạn lại ở trong cái thế của một bóng ma săn đêm nhìn ra đám “con mồi” ngoài sáng: y thấy Kiên quay trở về với đám đệ, giật lấy cây súng AK thứ hai còn đạn đầy băng. Y thấy con sói dại phất tay chỉ đạo lùa bọn cướp tản ra thành vòng khắp bốn hướng, mỗi hướng ba thằng. Y thấy ba thằng nhát cấy đang “canh gác” ngay chỗ bốn cô gái trần truồng bị trói vào cây...….

Và, y thấy thằng Lâm!!!!

Cũng đúng theo quy luật xa gần khi nhìn qua chùm sáng chói lòa của lửa - Cửu Nhạn ở trong bóng đêm cách xa gần ba chục mét mà nhìn, nên ánh mắt y hoàn toàn có thể xuyên qua ánh lửa mà quan sát được thằng Lâm: Hắn đang rùn người sát đất, cầm sẵn hai chai “Hơi Thở Của Quỷ” trên hai bàn tay, hắn rề sát người tới phía sau ngọn lửa bập bùng, chỉ cách không đầy hai sải tay!!!! Gương mặt Lâm bị ánh sáng rực rỡ át mất nên Cửu Nhạn chưa rõ hắn đang sắp chuyển hướng sang phía nào hay là sẽ ném chai luôn…..; nhưng cơ thể bất động cứng đơ của thằng nhóc đã tố cáo hắn với Đại Ca của mình:

Lâm đang bị “kẹt” rồi!!!......

……………

Chỉ cách đống lửa không tới hai mét, Lâm đang an toàn, chưa có ai phát hiện ra hắn. Ba thằng đứng canh các cô gái chỉ cách ánh lửa năm mét về phía sau nên hoàn toàn không nhìn ra Lâm! Nhưng cái khó cũng chính là ở chỗ đó:

…...Lâm cũng không còn nhìn thấy được gì nữa hết!!!

...Ánh lửa chói lòa đã che chắn cho Lâm hoàn hảo đến mức …...che luôn cả tầm nhìn của hắn!

Nếu muốn ném hai chai thủy tinh đi cho chuẩn xác, thì cần phải NHÌN THẤY mới được chứ!!!

Nhưng nếu lúc này hắn lách ra một góc tránh ánh lửa, hắn sẽ thấy rõ vùng không gian phía trước hơn - thì đồng nghĩa với bọn kia có được cơ hội tương tự để thấy được hắn!!!!.........

Lâm hoang mang cực độ đến mức “đứng hình” , từng cơ từng khớp và cả từng sợi dây thần kinh trong đầu căng cứng ra trước cảnh “tiến thoái lưỡng nan”! Khi tiếp cận từ bờ sông vào được gần như thế này, hắn cứ nghĩ mọi thứ sẽ thuận lợi dần lên…… Nào ngờ, đến lúc có cơ hội để ném chai đi thì lại vướng phải cái thế kẹt - tiến không được, lùi không xong! Ném chai ngay thì….không thấy đường….!!!!!!

Lâm nhận ra chính mình đã ngu xuẩn bước chân thẳng vô cái “điểm chết” này, chứ chẳng phải tại ai tại điều gì hết…….!!!!!

….“Kinh nghiệm của mày vẫn còn quá non nớt để có thể thành công ở nơi Tử Địa này, Lâm ơi…………!!!!!!” - hắn đang cay đắng chửi rủa bản thân liên tục, sự sỡ hãi bao trùm lên Lâm khi hắn nghe thấy Kiên lùa bọn đàn em đi tản ra bốn góc….

.....Chỉ cần tản rộng ra và lấy được góc nhìn, chúng sẽ thấy Lâm ngay!

Lâm đã nhờ ơn ngọn lửa, núp bóng ngọn lửa, và giờ đây lại bị chính ngọn lửa chó má đó….cài vào bẫy chết!!!

Giũ yên ở tại đây cũng bị lộ, mà ngay lúc này có muốn lui trở lại con sông, cũng không cách nào mà không lộ!!!.........

Nhìn tư thế cứng đơ và hơi có phần run rẩy của thằng nhóc con, dù ánh lửa lập loè đã che đi nhưng Cửu Nhạn dư biết hắn ta đang khổ sở bí bách tới mức nào…!!! Ngay lúc này, khi mà đám đệ của Kiên điên tản rộng ra, thì thằng nhóc không chỉ gặp nguy, mà cả cơ hội tấn công bằng thứ hoá chất ma mị kia cũng sẽ mãi mãi trôi qua mất!!!!!

… Cửu Nhạn quắc mắc sáng rực lên, không cần suy nghĩ thêm một nhịp nào nữa, y phải lập tức khuấy động tình hình, để thằng nhóc ngu đần này thoát góc và tìm được thời cơ ném hai chai thuỷ tinh đó! Y hít lấy một hơi sâu…., rồi vùng chạy thục mạng chếch sang cánh phía Tây, thẳng về phía mà bọn Kiên điên đang từ đó tản ra!!!!

….. ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG……….. liên tục đến ép tim, Cửu Nhạn vừa chạy hết tốc lực, vừa xả đạn như mưa! Độ chính xác gần như bằng không, y toàn bắn trúng cây rừng hoặc sượt ngang qua bọn cướp mà thôi…. Nhưng điều đó không quan trọng nữa….! Y chỉ cần bọn nó CHÚ Ý đến y là đủ rồi. Y cứ thế vừa chạy xiên ngang vừa bắn xối xả không cần nhắm, khiến đám sói điên mau chóng loạn lên đúng như mục đích của y……

…..

Kiên và mười bốn thằng cướp liền thu mình sát đất, nhắm theo tiếng súng của Cửu Nhạn mà bắn trả như điên như khùng. Trong tay Kiên lúc này là một khẩu AK-47 còn đầy băng đạn mới, nó kềm chắc tay mà hung bạo ria ầm ầm, kéo ngang theo đường đi của âm thanh K54 vọng ra từ rừng cây… Tốc độ và nhịp ria liên thanh đầy áp lực của AK như kích động tinh thần đám đàn em, cả chục khẩu K54 cũng mau lẹ khạc lửa theo Kiên không ngừng nghỉ….!

… Hai bên “trao đổi đạn” cho nhau kinh khủng đến mức đám cây rừng muốn nát cả ra, không gian bỗng chốc mà ngập tràn mùi thuốc súng khét lẹt….

Cửu Nhạn chạy với toàn bộ sức lực trong người, lom khom cúi thấp lưng mà vẫn nhanh như điện xẹt, như một bóng ma làn khói lướt nhẹ qua sau những hàng cây…. Tốc độ kinh người đó, cộng với một quỹ đạo hợp lý được cây rừng chắn che lại…..đã giúp cho y vẫn chưa bị trúng một viên đạn nào!....

…. Nhưng ưu thế của y đã sắp hết tác dụng rồi…. Hướng chạy của y đang dần khép vào ngay góc rừng trực diện trước mặt Kiên điên, chẳng mấy chốc nữa mà y sẽ chạy đến một khoảng cây lưa thưa chỉ cách họng súng AK không đầy mười lăm mét…… Cửu Nhạn sắp đâm đầu thẳng vào điểm hỏa lực tối ưu của đối phưong rồi!!! - và ngay lập tức y nhận được một lời cảnh cáo cho mối nguy đó: một viên K54 ghim xéo vào vai phải của y!.....

…………….

………..

……

Đúng thời điểm mà tiếng súng “cứu mạng” đầu tiên của Đại Ca mình vang lên, Lâm đã hiểu rằng Đại Ca đã liều cái mạng để giải vây cho hắn, cũng như để mua cho hắn thêm một cơ hội chuộc lại cái lỗi di chuyển và ẩn nấp ngu như bò! Thời điểm này chính là của hắn, chính là cơ hội tốt nhất, và duy nhất!!! Lâm lập tức không suy nghĩ gì hết, dùng sức phóng người xéo qua một góc để thoát khỏi bóng của ngọn lửa, tay phải cầm một chai thuỷ tinh giơ sẵn lên cao……

…….. Giống như người mù vừa được mổ cho sáng mắt, ngay sau khi thoát qua ngọn lửa sáng rực kia thì Lâm mới kịp định hình lại không gian và vị trí của mình, của mọi người…

Ngay trước mặt hắn, cách có một bước nhảy thôi, là bốn cô gái loã lồ bị trói dính vào bốn gốc cây. Ba thằng cướp sợ chết đã hơi rời xa các nàng, tiến gần về phía cuộc đấu súng… : chúng đã quay lưng lại Lâm và cách xa hắn hơn sáu bảy bước chân rồi….

Bọn thằng Kiên thì ở phía xa, cự ly tầm hai mươi lăm mét, đang tụm lại thành hai nhóm mỗi nhóm khoảng tám thằng, núp sau hai tảng đá gồ ghề mà bắn xối xả vào bóng đen đang chạy trong rừng….. Bóng đen đó lẩn khuất trong hàng cây, dường như đang dần dần giảm cả tốc độ chạy lẫn nhịp bắn ra…….

…. Ánh nhìn của bốn người con gái đang đổ dồn về sự xuất hiện đột ngột của Lâm khi hắn vọt ra như thể dưới đất chui lên: Thiên Hương, Trúc Vân thì giật mình, Kiều Mỵ hơi mơ hồ ngơ ngẩn…., còn Hoàng Lan thì giương to đôi mắt xúc động đến nhòa lệ…. Từ lúc tiếng nổ rền từ ngọn đồi bên kia sông dội qua, là cô nàng Thạc sỹ đã mừng vui vỡ oà như được chết đi sống lại vậy!!!!....

……..

….

… Lâm mặc kệ tất cả, tập trung toàn thần, không nhìn gì khác, nhắm thật kỹ vào đám cướp đang nổ súng ở cách xa hai lăm mét phía trước mặt mình, ném mạnh một chai thuỷ tinh bay vút đi! Rồi không đợi nhịp nào, hắn chuyển chai kia sang tay phải ném tiếp theo luôn!!! Hai chai hướng thẳng về hai nhóm đang núp tụm lại sau hai tảng đá…., góc ném không hề chếch lên cao để cho nhiễu xuống mà cứ xẹt ngang cực nhanh là là mặt đất: Lâm muốn đạt được tốc độ va chạm tối đa, chắc chắn rằng cả hai chai phải vỡ nát!!!!!

…..

XOẢNG! XOẢNG! hai tiếng thật đột ngột, hai chai thuỷ tinh đập xuống nền đất đá vỡ nát ra ngay dưới chân hai nhóm cướp đang bu lại vào nhau…..!!!

… Ba thằng cướp chết nhát đứng cách Lâm có bảy tám bước chân phát hiện ra đầu tiên: hai cái chai bay từ sau lưng chúng lên mà!

Nhưng kẻ phản ứng nhanh nhạy nhất lại không phải ba thằng này, mà là Đại Ca của chúng…!

………

Tốc độ phản xạ kinh hoàng của Kiên điên quả thật đáng sợ: đang đứng trước tiền tuyến đấu súng với Cửu Nhạn, nó đã ngoáy đầu về sau lưng khi thoảng nghe tiếng ‘vun vúttt’ khác lạ của luồng không khí bị hai chiếc chai xé gió bay sang….! Để rồi khi chai vừa mới vỡ ra khi chạm đất, nó đã lùi ngay ra phía “hậu phương”, hướng nòng súng AK về phía thằng Lâm vẫn còn đang lố tay theo đà ném, chưa kịp thu người về…!!!

… Ba thằng sợ chết ở ngay trước mặt Lâm cũng đã quay phắt người lại, một thằng cầm mã tấu, hai thằng cầm súng K54 giơ lên, chĩa vào giữa ngực Lâm…

“Hơi Thở Của Quỷ” vừa kịp lúc phát huy tác dụng rồi!!!.....

… Bọn cướp núp lom khom sau hai tảng đá đã hít trọn vẹn hết cả làn hơi hóa chất không mùi không vị thoát ra từ hai cái cai thuỷ tinh….

Tất cả mười lăm thằng tụm vào nhau đang tập trung toàn thần mà ngắm bắn…., bỗng chốc trở nên lờ đờ mệt mỏi, gân cốt mềm ra, đứng còn không vững…. Tác dụng thần kinh của làn hơi ma quái mụ mị lan ra nhanh kinh người : toàn bộ bọn chúng trở nên mơ hồ ngơ ngẩn, nhìn mà như không thấy, đứng mà như không có xương… Tất cả đều ngấm thuốc, kể cả Kiên điên!

…….. Đặc biệt là Kiên điên!!!!!

… Cái phản xạ quá nhanh quá bén nhạy đã giúp nó xẹt ngược trở ra phía sau đội hình như ánh chớp giật… ; để rồi cái phản xạ ấy hại nó đứng ngay đúng tại vị trí chai rơi vỡ ra: nó đứng đó hít thuốc vào đầu tiên, và hít vào nhiều nhất ….!!!!

… Cửu Nhạn không để lỡ một phần ngàn giây quý giá nào hết trong số bốn giây giới hạn tác dụng của thuốc (thằng Lâm đã tính toán ra lúc sáng!) ….. Y bước hẳn ra khỏi bóng tối chở che của cánh rừng ngay thời điểm Lâm ném hai chai bay đi. Lúc chai vỡ, là y đã ở trước mặt chúng rồi!!!! Cửu Nhạn hai tay hướng hai cây K54 xộc thẳng vào đội hình đang đứng dật dờ ẻo lả kia……. Y chạy ào ào về phía đám cướp đang che mất góc thằng Kiên khuất ở phía sau lưng…, y giống như một con cọp điên khát máu chạy đến để vồ lấy miếng mồi……

….

Lúc Kiên lùi về sau thì bị ăn trọn liều lượng thuốc cao nhất đám, nhưng nó không hay rằng điều đó lại cũng là một điều may mắn vô ngần đối với cái mạng chó của mình: vị trí của nó giờ đây đã khuất khỏi đường ngắm của Cửu Nhạn rồi!!! … Mười mấy thằng đàn em lúc này tự dưng tình cờ mà đứng làm bia sống chắn đạn sau lưng cho nó trước họng súng của Lê Phi Nhạn…..!!!!

Cửu Nhạn lao thẳng vào, nhưng hai tay y lại liền tách đôi ra làm hai hướng… chứ không tụm lại hết vào trong đội hình đang bị “điểm huyệt” kia…

……

………….

ĐOÀNG ĐOÀNG!! ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG…….!!!!! tay trái Cửu Nhạn cứ canh giữa đám đông bất động kia mà xả đạn, nhưng tay phải thì lại hướng xéo lên phía Đông, xa hai mươi lăm mét, nhắm chính xác giữa hai cái lưng trần của hai thằng cướp đang giơ súng chĩa vào ngực Lâm…

Tay phải y bóp cò hai phát. Còn tay trái nhấn liên tục đến cạn sạch băng đạn K54 tám viên! Mắt y dán chặt vào Kiên điên đang đứng khuất phía sau, còn miệng y đang lẩm nhẩm đếm thầm từng giây

“Một,........ Hai…… ., Ba……. “

………….

Hai thằng chĩa súng vào Lâm đã đổ gục!

… Từ cự ly hai lăm mét, chân không ngừng chạy, mắt không hề liếc sang bên mà chỉ chăm chăm nhắm theo con chó dại, thế nhưng Cửu Nhạn vẫn có thể ghim đạn vào ngay giữa lưng hai thằng đang ngắm ngay ngực Lâm, kịp thời cứu mạng thằng nhóc con!!!..... Y nhanh tới mức hai đứa này còn chưa kịp siết ngón tay lên thân còn súng…………

……

………

Mất đúng một tích tắc để Lâm định thần lại : chỉ chớp mắt trước hắn đã cận kề với Tử Thần, với hai ba cái lỗ to tròn trên thân….. ; và cũng chỉ chớp mắt sau, Đại Ca đã lại ra tay cứu xong cái mạng hắn thêm một lần nữa……!!!

……. Tỉnh trí lại khi thấy cơ thể mình còn nguyên, Lâm quắc mắc lên không còn để cho một dòng suy nghĩ nào chạy ngang qua óc nữa, mà chỉ còn lại bản năng ngự trị toàn thân… Một bản năng duy nhất, sơ khai nhất và mạnh nhất:

… Giết, để được sống!!!! ……….

….

…. Tay Lâm giơ khẩu K54 của mình lên hướng về thằng sợ chết thứ ba đang cầm mã tấu (thằng này còn đang ngơ ngẩn nhìn hai đứa kế bên “tự dưng” mà đổ gục….) rồi Lâm vô thức mà bóp cò. Đạn đã xuyên qua người thằng này rồi mà Lâm vẫn còn không nhận ra rằng mình đã cầm đến cây súng tự bao giờ……

… Cây mã tấu trên tay thằng kia bị buông rơi, chưa kịp chạm đất, thì nòng súng của Lâm đã hướng sang đám đông lố nhố ở cách xa hai lăm mét mà khạc lửa…

Hắn móc cả cây K54 thứ hai ra cùng lúc bắn song song cả hai tay, mà vẫn cảm thấy đầu óc mình trống trơn: - không hề có một dòng suy nghĩ nào điều khiển đôi tay hắn giương súng, không suy nghĩ nào kịp chỉnh đôi mắt hắn ngắm đường đạn bay, cũng không suy nghĩ nào dẫn đôi chân hắn chạy xộc thẳng về phía trước cả…

…. Tất cả lý trí như bốc hơi sạch khỏi não bộ; chỉ còn chừa chỗ cho bản năng và sự khát máu lên tiếng mà thôi…..!!!!

Sự lạnh lùng và điềm tĩnh, cái phản xạ nhanh còn hơn dòng điện xẹt qua, cả cái khả năng dồn toàn tâm toàn thần lao mình thẳng vào Tử Địa …y như một người đã chết…… ….. - tất cả những thần thái đó chỉ có thể đến với một cái đầu không còn vướng bận bất kì luồng suy nghĩ nào mà thôi….!

…………………….

Cửu Nhạn đếm tới số ‘Ba’ thì khẩu K54 bên tay trái đã hết đạn, y vừa đổi hướng cây súng bên tay phải sang ghim lỗ tiếp trên mình bọn chó sói, vừa bước xéo sang phía Đông để tìm cho ra góc bắn thằng Kiên…

….

(…… thật ra mà nói, nếu không phải chia một nửa hỏa lực ra cứu mạng Lâm, có lẽ Cửu Nhạn đã “xử tử” rụng hết toàn bộ đám cướp để Kiên điên phải lộ ra khoảng trống rồi……..! Tình cảm trong trái tim của y…...vẫn còn sức nặng - vẫn còn là đối trọng ngang hàng với nỗi căm thù..…. )

….Lâm đã áp sát lại gần “trường bắn” nơi mà Cửu Nhạn đang điên cuồng “xử tử hình” đám cướp bất động như đám bù nhìn rơm…. ; đạn từ hai khẩu súng của Lâm bay theo hướng xéo so với Đại Ca mình, gần như vuông góc, xiên lỗ nát nhừ đám cướp đứng ở mé Đông….

…. “Bốn” - Cửu Nhạn đã đếm chạm đến con số tới hạn!

…… Nhưng tác dụng của thuốc lại đã tan đi sớm hơn con số đó…..! Sớm hơn khoảng một phần ba giây……!!!!!!

ĐOÀNH ĐOÀNH ĐOÀNH ĐOÀNH,.....TẠCH TẠCH TẠCH TẠCH TẠCH TẠCH TẠCH…..

K54 cùng AK47 từ trong đám cướp đang bị ‘điểm huyệt’ lại đột ngột khạc lửa trở lại, ria đạn bay vèo vèo ra tứ phía…..

……Thế nhưng, đường đạn đi lung tung, loạn lạc: có thằng chĩa nòng súng lên trời, có thằng hướng xuống đất, thằng thì vừa bắn vừa đổ gục xuống như cây mất gốc……

… Đang vẫn còn quán tính bóp cò súng, nhưng sau khi chịu tác dụng hớp hồn từ “Hơi Thở Của Quỷ”, chúng chưa thể phục hồi ngay khả năng kiểm soát tay chân… Đó là chưa kể, rất nhiều thằng bị Lâm cùng Cửu Nhạn ghim đạn thủng lỗ khắp người, bây giờ mới lảo đảo ngã xuống mà ngón tay vẫn còn siết trên thân cò….

…………………

Hiện giờ lực lượng bọn cướp đã tập trung lại một tụm, chỉ còn có bảy thằng còn đứng : bốn thằng đứng gần Lâm, Kiên điên, cùng hai thằng đệ đã tình cờ ở sau lưng nó đã che đạn cho nó suốt buổi “hành hình tập thể”.......

Còn lại tất cả đều đã nằm xếp lớp dưới chân bảy thằng này, phần lớn là đã chết, bốn năm đứa còn bò thoi thóp lờ đờ trong vũng máu tươi chảy tràn trên nền đất……

Nếu Cửu Nhạn không phải phân tâm vì Lâm…., và nếu độ chính xác của Lâm tốt hơn….thì có lẽ lúc này tất cả đã kết thúc rồi….

… Chỉ bằng kế Dương Đông kích Tây được đảo hướng tới ba lần, hai người họ đã loại hết gần ba phần tư quân số đám mọi rợ….

Tính tới bây giờ thì: .... Kế hoạch đã thành công hơn cả họ tính toán!

............

… Thế nhưng vào lúc này đây, thì tình hình đã ra khỏi tầm kiểm soát, đã không còn “đúng bài bản” nữa rồi……

Bảy thằng, tính cả Kiên điên, vừa lảo đảo chưa tỉnh trí hẳn, vừa điên dại siết cò hướng nòng súng quay vòng ra xung quanh. Ở cự ly và tình huống ngặt nghèo đó, Cửu Nhạn và Lâm đang ở vai trò của hai con cọp lao vào bầy cừu, lại bất thần trở nên bị yếm thế, phải phơi mình ra trước những làn đạn “hồi mã thương”... Cả bốn cây K54 của họ đã hết sạch đạn, AK của Cửu Nhạn còn đeo trên lưng (nhưng trong đó chỉ có 3 viên), còn một khối TNT lớn và hai quả lựu đạn mỏ vịt thì…… không tài nào họ có đủ thời gian mà sờ tới chúng được!!!

Chẳng phải hai người tính toán sai lầm mà dẫn đến tình huống ngặt nghèo này, tất cả chỉ vì….thằng Lâm!!!

…. Nếu hắn không bị bí thế ở chỗ ngọn lửa, Cửu Nhạn đã có thể chọn góc và cự ly khác an toàn hơn…

… Nếu sau khi “Hơi Thở Của Quỷ” phát tán, Lâm tinh ý suy nghĩ mà tiếp cận bọn cướp này bằng khối TNT của hắn, chứ không phải bằng cái pha “vừa bắn vừa lao thẳng vào” dũng mãnh nhưng lại thiếu hiệu quả… : thì có lẽ bây giờ mọi chuyện đã xong!.....

… Lúc bọn cướp còn rải rác phân tán thì Cửu Nhạn chạy Đông chạy Tây dẫn dụ chúng để cho Lâm lẻn vào. Đến lúc chúng vừa tụm lại một nhóm lớn mà xả đạn về Cửu Nhạn, y gần như đã thành cái bia bắn rồi…. May mà khi đó Lâm cũng vừa có góc để ném “Hơi Thở Của Quỷ”! Chất khí phát tác ra, cả băng cướp tụm lại mà mê man….. Lẽ ra, NGAY THỜI KHẮC đó, Cửu Nhạn đã có thể lấy mạng cả băng với hai trái lựu đạn mỏ vịt trên tay…… Nhưng không! Y còn bận phân tâm, vừa áp sát vừa bắn ra để cứu lấy cái mạng Lâm đang bị ba tên chết nhát kia uy hiếp…. ….. Nếu thời khắc ấy mà Cửu Nhạn quăng súng đi rồi rút chốt lựu đạn….., thì cả đám cướp, cả Kiên, và cả…. Lâm…. đã theo nhau đi xuống Địa Ngục hết rồi……

… Tình anh em cuối cùng vẫn nặng hơn lòng thù hận…… ……

…… cho nên nói lúc này họ đang gặp nguy đều là tại Lâm, thật sự chẳng sai!!!!!

…..

Giờ đây, Lâm và Cửu Nhạn đành dùng phản xạ nhanh chớp nháy bay rạt mình sát đất để né luồng đạn, vừa tiếp tục áp sát thẳng vào mà….tuỳ cơ ứng biến!!! Cự ly giữa Cửu Nhạn với Kiên cách có ba mét, còn Lâm thì chỉ cần một sải chân là tới trước mặt bốn thằng ở phía Đông. Họ không có và cũng không kịp chọn lựa cách nào khác ngoài việc lao thẳng tới!!!.....

………….

…………..

“Klích Klích Klích Klích Klích…. KỊCH!!!!!” khô khốc vang lên một tràng năm sáu âm thanh: tất cả súng, cả K54, cả AK47 của Kiên điên…. Đều đã hết sạch đạn! Vùng Tử Địa đột ngột câm nín không còn một tiếng nổ vang nào nữa….

Cửu Nhạn vẫn dán ánh mắt khát máu vào Kiên, sự “tỉnh giấc” điên cuồng của bọn cướp không hề làm y loạn nhịp. Vừa xoài người xuống đất, y vừa rút hai con dao găm ra sẵn hai tay. Khi toàn bộ những khẩu súng vừa im tiếng, y đã kịp lăn xong hai vòng, nằm ngay sát chân của hai thằng cướp đang bọc hậu sau lưng Kiên điên.

…… “Sựt sựt! “ hai tiếng sắc lạnh ngọt ngào, Cửu Nhạn đã ra tay găm hai mũi dao xuyên thủng phần gót của một thằng cướp, cắt đứt hai sợi gân Achilles của nó. Thằng này lập tức đổ uỵch thân người xuống như bao gạo bị thả rơi….

Thằng đứng sát bên thấy đồng đội đổ gục, vừa cúi mặt xuống đất nhìn thấy Cửu Nhạn, thì lập tức đã lĩnh trọn một cái gót chân bay thẳng từ dưới đất lên, phóng ngay vào yết hầu của nó!!!

Một thằng liệt hai chân, co giật bò lăn giữa vũng máu của chính mình, la hét thảm thương trong cơn đau….

Một thằng vỡ nát cổ họng, không đổ một giọt máu, nhưng mà lập tức tắt thở, được Cửu Nhạn “đưa về Trời” ngay tại chỗ!!! …….

……

… Kiên điên đã tỉnh hẳn khỏi tác dụng của làn hơi chất độc, thần trí vừa mới rõ ràng trở lại thì cũng vừa kịp nghe tiếng động sát sau lưng. Nó quay phắt lại nhanh khủng khiếp, chưa cần nhìn thấy ai, cứ canh theo hướng âm thanh mà đâm nòng súng AK hết đạn thẳng ra, hệt như đâm một mũi giáo!

Phản xạ kinh người của Kiên thoáng làm Cửu Nhạn khẽ giật mình, y đang nằm rạp dưới đất, chống tay tựa lực xuống mà phóng chân ngược lên trời để đạp vỡ cổ thằng cướp kia… Chân chưa kịp thu về, thì nòng AK đã găm thẳng vào ngay bắp đùi của y!!!......

…. Cũng may cây AK này không lắp lưỡi lê….

… Cửu Nhạn vẫn kịp búng chân về phía sau nương theo đà đâm để hãm lực, nhưng sức đâm nhanh và mạnh quá mức, nên đùi y vẫn chịu chấn động lớn vô cùng…. Y lộn xoay một vòng trên đất, vừa lùi ra xa cự ly khoảng hai mét cách khỏi Kiên, vừa bật người, lấy thế đứng thẳng lên……

…………………………..

…… Sừng sững như núi, điên dại như hùm, khát máu như con ác quỷ từ Địa Ngục chui lên… Trước mắt Kiên điên hiện rõ ra gương mặt kẻ đã tấn công phá nát băng của nó:

…. Kẻ đó chính là một bóng ma từ cõi âm hiên về…….. Chính là Lê Phi Nhạn “đã chết” mười một năm nay…….. …..

………………………. …………….

Phía sau hai kẻ tử thù, cách chưa đầy ba bước, Lâm cũng đã lăn vào cận chiến với bốn thằng cướp hết đạn…. Hai tay hắn vung hai lưỡi dao găm bén ngót, đâm chém cắt xẻ xiên móc điên cuồng…. ; tốc độ đôi tay của hắn được đẩy lên đến cực hạn, nhanh khủng khiếp - nhanh đến nỗi tạo thành một vùng sáng lấp loá ánh kim trước mắt bọn này……..

Hai thằng cướp ở sát trước mặt Lâm lãnh trọn hết gần mười hai mười ba vết đâm chém trong không đầy hai giây!!!!! Một thằng đứt cổ họng, hai tay cũng nát nhừ khi đưa lên che chắn…., nó đang từ từ đổ gục xuống….. Thằng còn lại vẫn tỉnh táo cầm súng K54 chấn vào lưỡi dao để cản đòn, nhưng bụng, đùi và bắp tay cũng đã nhanh chóng thủng lổ chổ rồi……

Hai thằng còn lại ở góc bên tay phải của Lâm, né kịp đường dao và lùi ra thủ thế. Tất thảy bọn này đang trần truồng thưởng thức bữa tiệc bạo dâm thì đã phải nhặt súng lên vội vã ứng chiến…., nên hai thằng cả người trống trơn không có thứ vũ khí gì nữa ngoài súng! Giờ đây súng đều đã hết đạn, chúng không có một giây nào kịp thở trước áp lực tấn công nhanh chóng mặt của Lâm, hai thằng liền né góc, tiếp cận ở phía bên phải và sau lưng Lâm, nhân lúc Lâm cắt xẻo hai tên đồng bọn xấu số mà bao vây rồi dùng tay chân, dùng thân súng bằng thép để trả đòn…..

………

Cách xa khu vực hỗn chiến hai chục mét, là bốn gốc cây gỗ lớn đang giam cầm bốn nàng con gái loã lồ…. Các nàng đang vẫy vùng ngọ nguậy, nhân tình hình rối ren mà cố sức tìm cách thoát ra khỏi dây trói. Nhưng chỉ có Trúc Vân và Hoàng Lan là cố gắng thôi…. Còn hai nàng kia thì đều đang yên lặng……

…. Kiều Mỵ đang lờ đờ vẻ như sắp ngủ. Còn Thiên Hương thì mắt đã nhắm nghiền, hơi thở chỉ còn thoi thóp lúc có lúc không…..

Cả hai đã trúng phải những viên đạn lạc bay ra từ màn đấu súng điên cuồng….

Thiên Hương bị ghim đến hai lỗ bên mạn sườn trái, một viên nữa sượt ngang phía sau đầu nàng, bay vèo qua thành vệt trên da đầu chứ không cắm thẳng…. Hai lỗ bên sườn đã xuyên thủng phổi, cô bé sinh viên đang dần cạn hơi…

Kiều Mỵ thì trúng đạn vào phần bụng dưới, lỗ đạn khuất ngay trong chùm lông mu xoăn đen mịn màng!!!! …….. Viên đạn găm ngang thẳng vào âm đạo và tử cung nàng, tuy chưa phải là chấn thương nội tạng nguy kịch, nhưng máu đổ quá nhiều khiến nàng đang dần lả đi…….

Trúc Vân đã kiên trì bí mật dùng miếng vỏ nắp lon bia sắc bén mà cứa sợi dây trói tay mình từ khi trận hỗn chiến bắt đầu. Đến lúc này, sợi dây trói đang gần đứt ra…. Hoàng Lan thì tìm mọi cách giãy giụa nhưng vô ích, hai chân nàng vẫn tự do chứ không bị trói (để cho lũ sói dâm tà chơi cho dễ!) - nàng đang cố thò chân với đến cái khoan điện vừa mới khoan *** mình lúc nãy…. Kiều Mỵ lả người vì đau và mất máu, nhưng nàng vẫn cảm nhận được động tác của các cô gái kia….. Chỉ có Thiên Hương là đã mê man hoàn toàn, không còn nhận thức………

……….

…………

……………

…………………

………………………….

Lâm đang bị túng thế, dùng tốc độ né tránh, xoay trở, vờn quanh ba thằng cướp. Một thằng đã thủng cổ họng mà chết, một thằng bị thương ngoài da, còn hai thằng lành lặn thì đang hung hãn ra đòn… Chúng đã rút ra được chiến thuật để kềm kẹp Lâm: hai thằng mặt trước giữ cự ly an toàn, vừa đỡ dao vừa đánh bằng thân súng K54, một thằng cứ ôm vòng áp sát sau lưng Lâm mà tấn công! Lâm xoay vòng liên tục với hai con dao găm cắt chém điên cuồng thành một làn khói lấp loá ánh kim loại, nhưng hắn đang dần bị trúng thêm nhiều cú đạp vào lưng, vào sau ót,.... mà chưa đâm chết thêm được thằng nào………..

….

Cửu Nhạn và Kiên điên không có thời gian nói nhiều. Họ chỉ có một ý muốn duy nhất vào lúc này: lấy mạng đối phương càng sớm càng tốt!

Kiên ban đầu đã vô cùng kinh hoảng, sững sờ, nó không bao giờ tưởng tượng nổi Cửu Nhạn còn sống sau khi bị chém nát người rồi rơi xuống dòng sông lũ năm xưa. Nó hận ông Trời ra tay dàn xếp cứu mạng con cọp rừng này…! Nó đâu biết kẻ tử thù cũng mang trong đầu đúng suy nghĩ đó!

…. Mười một năm ròng, Cửu Nhạn vẫn luôn hỏi ông Trời:

“vì sao đúng cái lúc tôi vòng tay bẻ cổ nó năm xưa…, ông lại mang tia sét đánh xuống chói lòa khiến nó giật mình thành ra phản xạ kia chứ…………!!!? “

… Có lẽ ngày đó ông Trời đã thật sự cứu mạng cả hai…. Nhưng đêm nay, trong màn “hội ngộ tương phùng” này, họ nhất định sẽ làm trái y ổng cho được!!!!!!

Giờ đây, Kiên đã dẹp hết suy nghĩ đi mà lao thẳng vào đối phương nhanh còn hơn một cái chớp mắt! Nó đã quan sát thấy hai quả lựu đạn mỏ vịt đang treo lủng lẳng trên thắt lưng đối phương, nên nó quyết không để Cửu Nhạn có một giây nào rảnh tay mà sờ được vào thứ đó! Kiên như con chó dại lên cơn, dùng nòng súng AK đâm chọt liên tiếp vào mặt vào cổ họng đối phương, rồi lại quay báng súng ra giã từ trên cao xuống đầu… Động tác của nó biến hoá liên tục, dùng tốc độ và sức mạnh tối đa để áp chế tinh thần Cửu Nhạn.

Lê Phi Nhạn đã mười một năm không động tay động chân, lại thêm những thương tích năm xưa hành hạ khắp trên thân thể, nên phản xạ và đòn thế của y hiện giờ tất nhiên là không bì kịp với thằng phản bội… Y chỉ dùng kinh nghiệm và sự thận trọng để tránh đòn, lấy thế, tìm cách “nhập nội” sát vào mà xiên mũi dao vào cổ họng Kiên. Y cũng hiểu rõ mình không còn có đủ thời gian để mà đụng đến lựa đạn nữa…. Y còn lại một cây AK trên lưng, và 3 viên đạn….

Cửu Nhạn đang vừa né đòn vừa lùi bước liên tục, mắt y liếc nhanh sang bên để tìm lợi thế về địa hình. Bỗng nhiên, y vấp nhẹ vào đá, trượt chân dài trên mặt cát, té ngửa về phía sau nằm sóng xoài ra! Kiên chớp ngay lấy cơ hội, dùng hết lực đập báng súng AK cực mạnh nhắm xuống giữa hai chân đối phương…

Phản xạ của Lê Phi Nhạn đã được y tính toán sẵn - pha “té ngã” của y chỉ là giả vờ!!! Y giơ hai chân lên cao như gọng kềm đón lấy cây AK trước khi nó kịp bổ xuống, rồi lăn người một vòng trên đất, hai chân tạo thành vòng xoắn kẹp lấy khẩu súng, kéo trật khỏi tay Kiên! Rồi, liên hoàn đến chóng mặt, y lập tức lẳng chân vứt khẩu súng ấy ra xa đồng thời áp sát ngay vào dưới chân Kiên mà lia hai con dao găm vào…. Hai mũi dao cắt chém đâm thọc thành hàng chục đường sáng bạc nhắm ngay gân chân của Kiên, nhưng… không hề trúng đích……!!!!

Vừa bị tước mất súng là Kiên đã hiểu rõ mối nguy, kinh nghiệm kèm với phản xạ đáng nể đã giúp nó phóng người lên cao né đôi chân khỏi hai con dao sắc lạnh. Lúc này nó thì trần truồng không vũ khí, đối phương lại tấn công cuồng loạn bằng hai dao, Kiên bỗng trở nên yếm thế rõ ràng…..

……..

Lâm vừa mới đâm liên hồi bốn năm lỗ vào bụng một thằng, khiến nó mất mạng tại chỗ, để đổi lấy cái giá quá đắt đỏ : bị thằng thứ hai ôm ghì lấy chặt cứng từ sau lưng, còn thằng thứ ba đang vừa khoá lấy hai chân Lâm vừa áp sát vào đập cây K54 liên hồi vào đầu vào mặt hắn. Lâm hoàn toàn bị khống chế và sắp thua cuộc rồi….

Dây trói tay Trúc Vân đứt phựt ra, nàng đã cắt xong!!! Hoàng Lan cũng đã dùng chân với được cái khoan điện, nàng liền nhanh trí đá nó bay sang phía Trúc Vân. Cô cọp cái liền dùng đôi tay vừa được thoát ra, chộp lấy cái khoan ngay, rồi cúi xuống nhấn nút tối đa khoan thẳng vào vòng dây trói chân mình. Lực Ma sát mau chóng làm chúng đứt tung, nàng liền tự do chạy đi, cầm khoan cởi trói cho Hoàng Lan và Kiều Mỵ. Hoàng Lan được tự do thì chạy sang giúp Thiên Hương, còn Kiều Mỵ thì hướng ánh mắt về Cửu Nhạn và Lâm, lờ đờ nói khẽ vào tai Trúc Vân: “đi….giúp….hai người đó….trước đã!”

………..

Sau pha trả đòn bất ngờ của Cửu Nhạn, Kiên đã kịp thoát hiểm bằng cách búng chân bay người lên cao, đồng thời nó còn kịp chấn gót chân mình lên mu bàn tay phải của Cửu Nhạn một cú cực nhanh!!! Lực chấn động khiến Phi Nhạn phải buông dao, Kiên không bỏ qua cơ hội, lập tức nhặt con dao đó lên, mỗi người một dao đối đầu nhau ở vào thế cân bằng…..

Kiên lấy lại thế tấn rồi , tận dụng ưu thế về tốc độ và sức mạnh của mình một lần nữa mà lao lên. Cửu Nhạn lại một lần nữa phải vừa chém vừa đỡ vừa lùi. Y vẫn điềm tĩnh và đợi chờ sơ hở của Kiên, nhưng y không thể không nhận ra sự yếm thế rõ rệt của bản thân mình… : tuổi già và thương tật đã hạ thấp trình độ của y xuống quá xa so với con chó điên kia…! Tay trái cầm dao của y lúc này chỉ thủ chứ không công được; còn tay phải thì lại ngay lúc này mà mất kiểm soát về thần kinh, lại run giật lên, vung vẩy thành những động tác thừa mứa vô dụng ngoài ý muốn…..!

Kiên mau chóng quan sát và nhận ra cánh tay phải chính là nhược điểm của đối phương, nó cầm dao tay phải, hướng toàn lực vào dao bên tay trái của Phi Nhạn mà đâm, dao đấu dao; còn tay trái của mình thì Kiên tìm cách chụp nắm khớp bàn tay vô dụng kia… Chỉ sau bốn năm đòn lừa, con chó dại đã nắm được cổ tay đó và mau lẹ ghim mũi dao xuyên thủng qua lòng bàn tay!!!!! Cửu Nhạn lia dao của mình tới nhưng không so kịp về tốc độ, Kiên đã mau chóng giật lùi ra, sau khi đã xẻ một lỗ to rách cả bàn tay phải của kẻ thù…..!

………..

Lâm đang ăn liên tiếp hàng chục đòn vào mặt, bụng, và cả hạ bộ! Hắn vẫn không sao thoát được thằng cướp đang ôm mình từ phía sau lưng. Máu me bê bết đầu cổ, bị dập gãy một vài dẻ xương sườn, Lâm đã sắp thua cuộc bỏ mạng trong tay hai thằng này rồi…… Thằng cướp trước mặt đã thoải mái mà bẻ gãy khớp cổ tay Lâm, cướp lấy dao găm trong khi hắn vẫn bị khoá cứng, và giờ đây đang vung mũi nhọn tới, nhằm thẳng xuống bụng Lâm…..

“Cốp!!!!” , một viên đá to bằng đầu người bỗng đâu đột ngột giáng mạnh xuống sau ót thằng cướp đang ôm Lâm. Thằng này bị đau nên khuỵu xuống, vòng tay nó ôm Lâm cũng hạ xuống theo…. Chuyển động này khiến cho vùng bụng Lâm trượt đi khỏi mũi dao đang đâm tới; nhưng khốn nạn thay, hắn không thể tránh được hết hoàn toàn…….

……….. Con dao đâm trật bụng Lâm nhưng vẫn còn đà, tiếp tục ghim xuống vùng phía dưới bụng ba tấc, cắm thẳng cái mũi nhọn vào……. hạ bộ của Lâm….!!!!! Hắn đau đớn thét lên một tiếng rền rĩ chấn động cả khu rừng……..

Thằng cướp bị đá đập vào đầu buông Lâm ra mà quay lại sau lưng nhìn kẻ đánh lén mình: Trúc Vân đang trần truồng đứng đó, hai tay nàng đang ôm lấy viên đá còn nhễu máu tươi…..

Thằng này điên tiết lao vào cô gái, nhưng nó chưa kịp tiếp cận thì đột nhiên đã bị đầu nhọn của một thanh trúc từ sau lưng cô nàng phóng tới, đâm xuyên thủng vào yết hầu….! Nó lập tức gục xuống đất, hồn lìa khỏi thân mà còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra…….

Kiều Mỵ đã lù lù xuất hiện sau lưng Trúc Vân tự lúc nào, một tay ôm lấy vùng lông mu dưới bụng mình, một tay cầm chắc thanh trúc thanh mảnh nhưng chết người… Đó chính là thanh trúc cắm trong *** Trúc Vân mà nàng vừa rút ra trước đó…!!!

….. Thằng cướp vừa đâm “tàn đời trai” Lâm đang còn điên máu nên chưa kịp nhận ra diễn biến này, nó tiếp tục đè lên người Lâm mà soi thủng thêm một lỗ nữa bên mạn sườn bên trái…! Lâm lả người vì cơn đau, nhưng vẫn còn ý chí mưu cầu sự sống trong đầu: hắn đưa tay trái chặn luôn lấy lưỡi dao trước khi bị khoét thêm lỗ tiếp theo..., còn hai ngón tay bên phải thì chĩa ra đâm thẳng vào mắt đối phương!!!!

Dao xuyên ngập lòng bàn tay Lâm. Cắm vào đến lút cán, rạch đứt gân tay và ăn sâu lên tận xương cánh tay!!! Nhưng thằng cướp cũng chỉ kịp nhìn thấy cảnh đó trong một phần ngàn giây: đôi mắt nó đã bị Lâm xuyên thủng, đau đớn, tối mù……..!!!!

…… Ngay lúc ấy, Kiều Mỵ cũng vừa kịp lê lết đôi chân đến gần, nàng không chần chờ, không một chút nào chùn tay, vận sức ghim thẳng đầu gậy trúc vào trong mồm nó, xuyên luôn ra sau ót!!!! Nàng đã lấy mạng nó chỉ bằng một đòn, lại là một đòn đâm thẳng đột ngột và chết chóc!!! - Nàng đã giúp cho thằng cướp sớm chấm dứt nỗi đau khi bị chọc mù mắt!….. Cô gái trần truồng và bê bết máu đang nhìn hai sinh mạng mà cô vừa tước đoạt bằng ánh mắt khát máu có phần hơi rồ dại, nhãn quang trừng trừng có vẻ gì đó vô cùng ma quái…….

Kiên điên đã đâm thêm hai nhát trúng ngay vào cánh tay tàn tật vô dụng của đối phương. Lê Phi Nhạn lảo đảo bước lui, tập trung toàn thần dùng cánh tay còn lại vung dao lên đỡ đòn… Ánh mắt y đỏ vằn những tia máu, hàm răng nghiến chặt, đầu óc y suy nghĩ cực nhanh để thoát khỏi sự áp đảo của Kiên: không thể dùng sức mà đấu với nó được nữa, y phải dùng mưu tung ra một đòn lừa gạt mới mong lật được thế cờ … ……

…..Phi Nhạn lại té xuống, chân trượt dài trên mặt đất rừng. Y ngã ngửa ra bất lực trước mũi dao đang đâm tới liên hồi - giống hệt như tình thế trong lần té ngã đầu tiên….

Kiên điên dĩ nhiên không mắc một mưu hai lần, nó hoàn toàn không ngu đến vậy! Nó dừng nhịp dao đang chĩa vào cổ họng Cửu Nhạn, đổi hướng, nhắm trở xuống phía dưới ghim vào đôi chân y : lần trước y cũng dùng thế té ngã này mà tung chân đoạt được cây AK mà!!!.......

….. Trong khi ngã ngữa người ra, Cửu Nhạn cố gắng gồng cánh tay phải rách nát tả tơi lên, bắt nó phải nghe lời mình lần cuối: y vung nó thẳng vào hướng mũi dao đang cắm xuống chân mình…… Tay trái y thì giữ chặt cán dao, để hờ lên trước bụng……

Kiên ghim dao xuống cắm ngập vào thịt, vào xương, nhưng không phải xương chân, mà lại là….. xương tay!!! Phi Nhạn đã cố ý đưa cánh tay phải tàn phế ra để lãnh đòn!!!!

Mũi dao cắm sâu vào bắp tay, xuyên ngập qua, kẹt lại luôn trong xương của y!!!!

…..Lê Phi Nhạn đau đến phát điên, nhưng y không hề sợ hãi…. Cánh tay tàn tật vô dụng lúc này sắp giúp y báo được thù rồi….!!!! Y dồn sức rút mạnh tay phải trở về ngang bụng……..

Dao còn kẹt sâu lại trong xương cẳng tay, lực đâm quá mạnh nên Kiên còn lố đà chưa kịp rút ra. Nó cũng không ngờ Phi Nhạn lại tính toán đường liều đến thế….. Tay cầm dao của nó chới với theo lực kéo của đối phương, bị giật ra, thò lên ngay bụng của Cửu Nhạn…. : Ở đó đã có mũi dao chờ sẵn…………..

Kiên hoảng hồn buông dao ra, rút tay về

Nhưng cánh tay của nó đâu phải là mục tiêu!!!!.....

Cửu Nhạn không hề đâm!

Y dùng hai chân bất thần kẹp lấy ngay cổ nó, gồng cơ đùi, siết mạnh!

Y đã tính trước nó đến ba nước đi: lừa thế té ngã, không dùng chân, nhưng rồi cuối cùng lại …..dùng chân…!!!!

Tay không còn dao, cổ bị kẹp thít lại giữa hai đầu gối của Phi Nhạn, Kiên điên hoảng hồn, theo phản xạ đưa đôi tay lên tháo chân đối phương ra….., nhưng làm sao mà đủ lực!!!??

Kiên dùng toàn lực, điên cuồng lật người ra phía sau, xoay cổ để lách cái đầu mình thoát ra khỏi gọng kềm, nó lòn tay vào giữa hai chân Phi Nhạn, đấm vào hạ bộ của y,.... Nhưng tất cả mọi động tác đều vô nghĩa!!!! Hai gối kẹp cứng ngắc vào hai bên cổ, như hai gọng kìm bằng thép. Cơ thể Cửu Nhạn thì bật dậy theo đà lùi lại của Kiên, y bình tĩnh hướng lưỡi dao vào mặt nó………..

Lưỡi dao sấn thẳng vào đôi mắt, Kiên đưa tay trái lên chặn lại, tay phải thì cố chộp vào cổ tay cầm dao…..

Phi Nhạn lại một lần nữa tính xa hơn nó một nước cờ……!!!! Y đã biết rõ là : nó đương nhiên sẽ chặn được cú đâm này….

Y để cho nó đưa tay phải nắm được cổ tay mình. Để mặc cho mũi dao ghim vào lòng bàn tay trái của Kiên, nông hay sâu mặc kệ….! Đòn kết liễu của y không phải là mũi dao đó…….!!!!

Cả hai tay Kiên đã khoá lấy tay trái Phi Nhạn, nắm chặt không buông . Đầu nó vẫn còn bị kẹp lại bất lực giữa hai gối của đối phương. Kiên đã hoàn toàn hở phần đầu ra đưa về phía Cửu Nhạn mà không còn gì để che chắn phòng bị nữa……

…. Cánh tay phải của Phi Nhạn đang tê liệt và rũ xuống, vẫn còn đang bị dao ghim xuyên qua xương. Mũi dao cắm từ trên xuống mà lòi ra ở phía dưới bắp tay, đầu nhọn đưa ra ngoài chừng bảy tám phân….. Cánh tay phải đó lúc này trông như là một cái chân gà được đeo cựa sắt vậy……. Bàn tay và cẳng tay bị đâm nát đã trở nên vô dụng, nhưng khớp cùi chỏ và khớp vai thì vẫn còn chịu nghe lời chủ nhân…… Một lần cuối…………

Lê Phi Nhạn vung ngang cánh tay nát nhừ đó, dùng hết sức tàn còn lại trong người, xoay cái “cựa sắt” đang lòi ra trên cẳng tay hướng phía ngoài, rồi chém ngang qua cổ họng con chó phản nghịch kia…….

Kiên điên đang tập trung toàn thần vào tay cầm dao bên trái của Cửu Nhạn ….

Cánh tay phải lặng lẽ sượt qua, cái cựa gà bén ngọt đã êm dịu mà liếc nhẹ một đường ngang yết hầu của Kiên , mà nó không hề nhận ra……….

Máu nơi động mạch cổ lập tức phun trào….

Con sói dại trợn trừng mắt lên, kêu “Ức, ức……” trong cuống họng, vẻ mặt đầy ngạc nhiên và khủng khiếp……

Nó buông lỏng hai tay đang khoá tay Cửu Nhạn, rút tay về ôm lấy cổ họng mình, cơ thể bắt đầu co giật lên……..

Cửu Nhạn khẽ mỉm cười, ánh mắt sáng rực long lanh….. Y nới lỏng hai chân, thả đầu con chó điên ra, rồi từ từ, chầm chậm đứng lên………..

Không còn cần thiết phải rút con dao cắm trên bắp tay ra nữa….

Không còn cần thiết phải quan tâm đến năm sáu cái lỗ dao đâm đang phun máu ướt đẫm toàn thân

Không còn cần thiết phải cố sức nữa rồi……

Tất cả đã kết thúc……..

…. Cúi xuống nắm lấy đầu Kiên điên bằng cánh tay trái còn lành lặn, Cửu Nhạn bóp chặt vào cằm nó, cười nhếch mép, thì thầm:

“Xuống dưới đó rồi…, con Yến sẽ còn trừng trị mày tiếp….!!!! “

….. Rồi, vận sức ra đầu ngón tay, y lật mạnh cái đầu nó lên cao, nhưng không phải là vặn cổ: y chỉ dùn lực đột ngột để xé miệng vết rách nơi cổ họng nó ra cho rộng hơn thôi…!

Vết dao cứa bị giật mạnh liền hở toác ra, như thể cái đầu của Kiên bị tách lìa với cổ hơn phân nửa! Yết hầu nó hở ra thành một đường ngang dài cả gang tay, máu tuôn ra thấm đen hết cả cơ thể nó………..

…. Lê Phi Nhạn đã thanh toán xong món nợ!

…………….

Lâm nằm thở dốc, hạ bộ và hai bên sườn bê bết máu. Trúc Vân vừa đỡ đầu hắn, vừa lo lắng nhìn sang Kiều Mỵ cũng đang ngồi xuống đất với đôi mắt lờ đờ…. Phi Nhạn cũng đã ngã rạp xuống sau khi tra tấn con chó điên. Y đã cạn kiệt rồi….. Hoàng Lan nhặt lại mảnh áo thun trắng mà nàng bị lột ra lúc sáng, loay hoay tìm cách cầm máu cho y… Các cô gái giờ đây không ai còn chút ngượng ngùng khi cơ thể trần truồng của họ phơi bày ra trước hai người đàn ông đang hấp hối - hai đại ân nhân của họ….

Ngoài Hoàng Lan ra, không ai biết rằng chính Lâm là kẻ đã đẩy các nàng đi bước đi đầu tiên vào trong chốn Địa Ngục Trần Gian đầy khổ đau này…… Hoàng Lan là người duy nhất hiểu rõ toàn bộ câu chuyện, người duy nhất đã nhìn thấy rõ mặt Lâm khi bị hắn bắt cóc hiếp dâm…..

Trúc Vân thì chỉ nhìn thấy một chiếc mặt nạ quỷ….. Lúc này, nàng hoàn toàn coi Lâm cũng như Phi Nhạn là bậc đại anh hùng……

Thiên Hương thì…….đã mãi mãi không còn ở nơi đây nữa rồi……………

…… Cửu Nhạn gạt tay Hoàng Lan ra, y lết sang bên cạnh Lâm, dùng tay trái gỡ xâu chuỗi Phật đeo bên tay phải nát bươm…., đeo vào cho Lâm:

“Nhớ lời tao dặn…! “

Lâm thều thào nhìn y bằng ánh mắt đau thương: “Đại Ca, anh…. Ráng lên…. Mình cùng về…, Đại Ca!!!!....... “

Cửu Nhạn chỉ lắc đầu… Y biết sức mình tới đâu! Y bị thương không nhiều, nhưng thể lực đã dùng cạn trong trận đấu cùng với gánh nặng tuổi già đã góp phần làm sinh mệnh y trôi dần đi xa…… Ngay lúc này, y nghe thấy rõ hơi thở khò khè trong ngực mình đang ngắn dần đi….

Lâm bị đâm vào chỗ kín, và mấy lỗ bên sườn, mất máu nhiều nhưng sức trai trẻ đã giúp hắn trụ lại được… Hắn ứa nước mắt, mếu máo khóc oà lên như đứa con nít lắng nghe Lê Phi Nhạn nói những câu cuối đời y:

“Các cô…..giúp thằng Lâm về xuôi…. Về dưới rồi…, làm lại từ đầu! Lâm, nhớ không bao giờ….được rời xa chị mày………….! “

-------------------------------------------------------------------------

Truyện "Địa Ngục Trần Gian" nội dung đến đây là kết thúc rồi các bác ạ....!

Củu Nhạn, Kiên, Thiên Hương đã chết...

Lâm thì sống mòn đời sống "thái giám" ngắc ngoải, tật nguyền.... Phải ở bên cạnh chăm sóc cho chị Ngọc Anh trọn đời.

Các nàng Trúc Vân, Hoàng Lan, Kiều Mỵ thì mang những vết thương lòng và vết thương.....khác, quay về với cuộc sống bình thường trước đây của mình... Nhưng có còn thật sự" bình thường" được nữa hay không, có lẽ chỉ có chính họ biết mà thôi...

Cuộc sống mai sau của Lâm, tình cảm hắn dành cho Trúc Vân....., nhiều thứ, có nhiều thứ là đề tài hấp dẫn để tiếp tục sáng tác.... Bác nào có hứng thú, có đam mê, cứ việc "phăng" tiếp đi! :) chỉ cần mở ngoặc bỏ cái tên em ở trang đầu tác phẩm của bác là em vui rồi...!!! ^^

Sắp tới, sẽ có một tác phẩm khác ra đời. Em đã lên ý tưởng xong.... Sẽ sớm thôi!!!!

Tác phẩm đó sẽ có một nhân vật chính khá là.... Quen thuộc đó, hahaha!

Lúc này thì em tạm gác bút để còn ăn Tết. Cám ơn tất cả anh em đã nhiệt tình ủng hộ và không bỏ rơi em suốt tác phẩm này.....! Sẽ sớm tái ngộ anh em nha!!!!! ;)

Ăn Tết vui vẻ nha, toàn thể ae Lx!!!!!!! =D>

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Nhà có con gái mới lớn - Chap 31

Ấn ký tình dục 2 - Continue

Thụ tinh cho con dâu - Chap 54 - Continue

Hoa Anh túc - Phần 2

Nghịch tử - Chap 11