Bài đăng

Hoa Anh túc - Phần 2

Chương 5: Lời nguyền trong bóng đêm Căn nhà gỗ cũ kỹ nằm chênh vênh bên sườn đồi, lọt thỏm giữa những tán cây rậm rạp của một vùng quê nghèo khó. Đêm khuya, không gian chìm trong im lặng, chỉ còn tiếng côn trùng rả rích và tiếng gió rít qua khe cửa. Trong căn phòng nhỏ, Vân, cô gái 15 tuổi, gầy gò, đôi mắt trong veo nhưng luôn ánh lên nỗi sợ, nằm co ro trên chiếc giường tre ọp ẹp. Cô không ngủ được, tim đập thình thịch khi nghe tiếng bước chân lảo đảo của ông Mạnh, người cha nuôi mà cô gọi là “bố”, vang lên từ ngoài sân. Hơi rượu nồng nặc tràn vào nhà khi ông đẩy cửa, và Vân biết, một cơn ác mộng sắp bắt đầu. Vân ôm chặt chăn, cố thu mình vào góc giường, hy vọng ông Mạnh sẽ không để ý đến cô. Ánh trăng yếu ớt lọt qua khe cửa sổ, chiếu lên gương mặt tái nhợt của cô, làm nổi bật đôi mắt hoảng loạn. Tiếng ngáy khẽ của bà Lan, mẹ cô, vang lên từ phòng bên, nhưng nó không đủ để át đi tiếng bước chân nặng nề của ông Mạnh. Cửa phòng Vân bật mở, và ông đứng đó, thân hình cao lớn, ánh mắt đỏ ng...

Cô giáo Thu II - Chap 9 - Continue

Hình ảnh
Chương 54 : Tiếng hét của Thu vang lên …. - Thu …thu… em sao vậy ??? thu … - Ơ… em… ơ…- Thu mơ mảng đáp trong vô thức , cô bây giờ mới hoàn hồn lại thì ra mình vừa nằm mơ, nằm tưởng tượng mà cô bị ngủ quên lúc nào không hay . Chị Phượng bật đèn cạnh giường khi này Thu mới nhìn rõ xung quanh , ngó đầu nhìn lên thì ông Vinh đang bật dậy mà quay sang nhìn cô từ giường bên kia . - Em ngủ mơ à? Sao gào to thế làm chị hết cả hồn . – CHị Phượng hỏi han . - Cháu có sao không ? mơ cái gì thế . May mà phòng cách âm , không mấy người phòng bên chạy qua mất . – Ông Vinh hỏi thêm . - Dạ… cháu… em…. Bị mơ ác mộng ạ , cháu xin lỗi ạ . – Thu bây giờ mới hoàn toàn tỉnh táo lại mà ấp úng trả lời . Phượng nói vài câu giúp Thu ổn định rồi cũng tắt điện mà nằm xuống , Thu quay mặt vào trong mà cũng nằm xuống theo . Nhưng Thu chợt thấy tay có vẻ ươn ướt , cô đưa sát lại dựa vào ánh sáng hắt ra từ đèn ngủ nhìn thấy ướt thật , thậm chí còn hơi dính dính nữa chứ . Thu liền kéo chăn sang mà đưa tay cảm nhận bên...

Cha nuôi và con gái - Chap 14 - Continue

Lúc này, Phi Phi vùi đầu vào giữa hai chân anh, cầm dương vật trong bàn tay nhỏ bé và ngậm đầu dương vật của cha nuôi vào miệng mình, còn đầu răng của Phi Phi thì vẫn áp sát dương vật khiến anh cảm thấy hơi đau. Cái dương vật được chứa trong miệng nhỏ của Phi Phi, và Thiên Tường cảm giác đau nhẹ, nhưng vấn đề không làm cho anh lo lắng mà nó lại khiến anh tràn đầy chất kích thích, thế là anh không thể chịu đựng được nên vươn tay ấn đầu Phi Phi con gái nuôi của mình, rồi anh hẩy thẳng mông để cho con cu của anh nó ngập sâu hơn trong miệng của Phi Phi. Lúc này Phi Phi xinh đẹp thơ ngây đang tập trung vào việc mút dương vật của cha nuôi, khi đầu cô đột nhiên bị bàn tay của cha nuôi giữ xuống, và mông cha nuôi cứ hẩy rồi lại đẩy lên, rồi làm cho thứ đó đâm vào sâu trong cổ họng cô, khiến cô khó thở, và dương vật của cha nuôi lại thoát ra rồi lại đâm vào, hành động ấy hẩy với lắc mông liên tục của cha nuôi thì làm cho đầu cô nghiêng theo, rồi cô đỏ mặt. Sau đó Phi Phi lại ngượng ngùng nhìn a...

Tình đơn phương 4

Hình ảnh
Yêu loạn luân thật tâm anh có dám ???? 01 ..Nỗi đau.. " - Nếu ... và nếu như ... ! Chỉ có một từ " nếu " hay nhiều hơn là " nếu như " chắc cuộc đời không ai còn phải khóc , phải đau khổ cả ... ! Nhưng không cần "nếu như " em cũng không hối tiếc về điều đó, ngày em đứng trước mặt anh nói rằng : - Yêu em ...yêu loạn luân ... thật tâm anh có dám....???? " Đó là tâm sự của một người con gái ngoại tộc ... là em Yoora Kim ... Ở đây có người biết và không biết, nhưng em cũng đã quen rồi, ngày em mới đến nơi này . Em nói rằng " em Hàn Quốc " người ta cười em không ít, nhưng em khờ dại nghĩ rằng chí ít ra em cũng nói thật rồi ... em buồn vì có lẽ nơi đây lòng tin, có lẽ hơi đắt nên mọi người đã dè sẻn khi cho nhau .... ??? ****************** Anh...! Giờ em nói về cả về cái "nhơ nhuốc" giữa đã qua , tại nơi đây ... nơi mà anh không bao giờ biết đến .... ! ............. Em nhớ ... em đã từng rất cố gắng , em ngoảnh mặt đi để tránh nỗi đa...