Bài đăng

Ép mẹ làm tình

Tôi đã luôn luôn mong muốn được làm tình với mẹ. Thực ra ước mơ mang tính hết sức loạn luân này của tôi đã ngày đêm trở thành mối ám ảnh trong đầu tôi. Có lẽ do ba tôi mất sớm khi tôi còn quá nhỏ đã khiến tôi trưởng thành càng thêm gần gũi với me. Hơn. Vào đầu năm tới tôi sẽ bước sang tuổi 18. Thực sư đây la môt lưa tuổi mà bất kỳ một thằng con trai nào cung mong muốn có một người đàn bà, một người thuôc quyền sở hữu của mình. Cuối cùng tôi đã đi đến một quyết định đã làm thay đổi cuộc sống của mẹ con tôi. Rõ ràng tôi thực sự sẽ phải làm một điều gì đó để giải toả những ám ảnh trong đầu mình. Tôi xin nói thêm một chút về mẹ. Mẹ sinh ra trong một gia đình truyền thống phương đông nên có thể coi bà la người mẫu mực trong việc dậy dỗ con cái. Mẹ là giáo viên ở một trường cấp ba và rất được học sinh quý mến. Mẹ rất hiền và cũng rất chiều tôi, hầu như những đòi hỏi chính đáng của tôi đều được bà đáp ứng. Vì vậy mọi người trong khu phố đều kính trọng và khâm phục gia đình mẹ con tôi, một ngư...

Cha đóng phim cấp 3 - Chap 2

 Quay giữa trưa nắng đúng là cực hình, mọi người tìm một chổ mát ngồi nghĩ ngơi một chút. Ông Long nhìn sang cô gái , cô ấy vẫn trần truồng đứng yên để cho một tên trợ lý banh mông ra và lau sạch bướm và mông cho cô, có lẽ là lau đi nước bọt của ông và nước bướm cô rỉ ra lúc nãy. - Làm gì mà bữa nay ra nước nhiều vậy em – Tên trợ lí trêu cô, đáp lại cô chỉ cười trừ. Mọi người lại vào tiếp cảnh quay, cảnh này ông Long sẽ đưa móc bướm cô gái từ phía sau, sau đó thì sẽ là cảnh doggy. - Anh co tay lại rồi để vào nhấp vậy nè – Nam hướng dẫn ông Long, trước khi đi còn tranh thủ vỗ mông cô gái một cái. Cảnh quay bắt đầu, cô gái diễn rên rỉ theo từng nhịp tay của ông Long, nhìn thấy máy quay đang cận cảnh mặt cô gái , ông Long đánh liều móc ngón tay ngay bướm cô và thọt sâu vào. - Â…a- Cô gái rên rỉ lớn hơn, biết ông Long đã cho tay vào nhưng vì đang quay cận mặt nên...

Cha đóng phim cấp 3 - Chap 1

Vợ ông Long mất sớm, ông ở vậy nuôi hai đứa con suốt bao năm qua. Từ làm phụ hồ, bảo vệ đến lao công… cuộc sống tuy vất vả nhưng ông vẫn rất vui vì hai đứa con của mình ngoan và biết nghe lời. Rồi một ngày cuộc đời ông có một bước ngoặc lớn khi ông đang trên đường đi chợ về, thì bị một người lạ chặng đường. - Có chuyện gì vậy? – ông hơi hốt hoảng - Chúng tôi đang tìm diễn viên , nếu anh muốn thì hãy đến công ty này vào ngày mai lúc 9 giờ – người lạ mặt đưa cho ông một danh thiếp. Ông nhét tấm danh thiếp vào túi rồi đi nhanh về nhà. Đứa con gái lớn của anh năm nay mười 14 tuổi, còn đứa con trai 10 tuổi, tuy cuộc sống túng thiếu nhưng ông luôn cố gắng để con mình được đi học. Bù lại hai đứa đều học rất giỏi. Tối đến, ông lại lấy tấm danh thiếp ra và suy nghĩ, có nên liều một phen, biết đâu mọi thứ sẽ tốt hơn. Còn nếu không được thì ông sẽ lại tiếp tục làm lao ...

Chồng tôi...

Mẹ mất bởi căn bệnh ung thư cổ tử cung di căn lúc tôi tròn 15, học lớp 8. Cái tuổi mọi thứ đều phải có mẹ chỉ dẫn và dặn dò. Tôi như ngây, như dại suốt ngày ở lì trong phòng. Mọi việc nhà đều do bố tôi làm hết. Buổi trưa ông tranh thủ về nhà lo cơm nước và giục tôi đi học kẻo ngủ quên. Ông cứ lầm lũi, kiệm lời từ khi mẹ tôi ra đi. Nhiều khi nhìn ông, tôi không cầm được nước mắt nhưng chẳng biết làm gì cho bố vui khi trong lòng tôi nỗi buồn mất mẹ chưa thể nguôi. Rồi tôi thành thiếu nữ 18 với đầy đủ tố chất người con gái trưởng thành. Mỗi khi tự ngắm mình trong gương, tôi tự thấy mình đẹp. Tôi giống y chang mẹ. Bố tôi còn rất trẻ so với tuổi 40. Khi còn mẹ, bố vui tính và hay trêu đùa để hai mẹ con cười vui. Mẹ tôi bị ung thư cắt dạ con nên chỉ có mình tôi nên hai người chiều chuộng tôi lắm. Nhưng bố tôi bảo mẹ: – Thương yêu, chiều con chứ đừng nuông. Phải dạy cho con những điều tỷ mỉ để nay mai còn phải tự lập… Mẹ tôi nghe theo. Nên mọi việc nội trợ mẹ tôi đều bắt tôi quan sát, học hỏi...

Ba và con gái

Hôm nay nhân dịp sinh nhật 37 tuổi, tôi cãm thấy thật sung sướng và hạnh phúc nên tôi xin có dịp được kề cho các bạn nghe câu chuyện của đời tôi, một câu chuyện tuy có vẻ hoang đường nhưng đó là sự thật. Năm đó tôi được 15 tuổi, tôi xin nói tôi là con gái độc nhất trong gia đình nên tôi rất được nuông chiều. Ba mẹ tôi là những người thật là tuyệt vời. Ba tôi là một cán bộ cao cấp trong một tập đoàn đa quốc gia kinh doanh lớn tại Sài Gòn, Ba tôi còn trẻ vì lúc đó Ba chưa đầy 40 tuồi, ông đẹp trai và rất lực lưỡng vì tập thể thao thường xuyên. Tôi xem Ba như một thần tượng tuyệt đối và tôi nghỉ chắc mẹ tôi cũng như thế. Mẹ tôi là một giáo viên xuất sắc không những về sắc đẹp mà cả về chuyên môn. Ba mẹ tôi hợp nên một cặp trai tài gái sắc thật là xứng đôi vừa lứa. Cách giáo dục của Ba mẹ tôi rất phóng khoáng tạo cho tôi một đường lối suy nghỉ khá tân tiến chỉ có điều tánh tình tôi quả thật là nhút nhát, Mẹ thường nói đùa: - Thảo ơi, nếu con cứ cú rú như vầy hoài thì làm sao kiếm chồng cho...

Nghịch tử - Chap 11

Chap 11: Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi? Ranh giới giữa sự sống và cái chết đôi khi chỉ là sợi dây mong manh vô hình mà ta chỉ cần chạm nhẹ thì sợi dây ấy sẽ vỡ vụn từng mảnh. Có phải là những thứ mong manh đều dễ vỡ? Ranh giới giữa phần “con” và”người” đôi khi chỉ được ngăn cách bởi chiếc quần lót mỏng manh, mà khi ta cởi bỏ nó ra thì mọi thứ không còn nguyên vẹn như xưa nữa. Cậu bạn thân của tôi đã ra đi như thế đấy. Tôi đau buồn vì mất đi một người bạn tốt, cũng buồn vì từ nay không còn ai về quê thu thập thông tin nhà tôi để cho tôi biết nữa. Sau này tôi có nhiều người bạn nhưng mãi mãi không có lấy một người bạn như thế, hãy trân trọng những gì mình đang có, vậy đấy… Mong manh! Tôi lên thành phố chuẩn bị cho kì học sắp tới, có lẽ phải tết mới về được, định lòng như thế. Tôi vui vì mẹ đã không còn day dứt mặc cảm tội lỗi như trước và càng vui hơn nữa khi biết mẹ cũng ngày ngày mong ngóng tôi về. Thực ra thì đàn bà là vậy, tôi đúc rút ra được kinh nghiệm sau này, đàn bàvề cơ bản khi ...