Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2022

Nghịch tử - Chap 6.1

Chap VI: Những thứ mong manh đều dễ vỡ…. Đã bảo là đừng có đoán già đoán non, truyện thật thì mấy người có đoán kiểu gì nó cũng chỉ có thế… Đã bảo là đừng giục nhanh ra chap mới, tôi viết một tí là xong nhưng… Truyện cuộc đời dài lắm, đôi khi chỉ kể qua loa cho qua nhanh, còn thực tế thì… “Những thứ mong manh đều dễ vỡ” là tiêu đề của Chap này, nhưng nó sẽ còn lặp lại ở những Chap sau nữa. Vì mọi thứ bây giờ mong manh quá. “Mong manh dễ vỡ” cũng chính là nick của tác giả… Chúng ta cùng nhìn lại cuộc sống bây giờ, xã hội bây giờ, để xem câu nói này có đúng không nhé… Mới hôm qua thôi còn ngồi với thằng bạn thân uống rượu, nó còn nói chuẩn bị mai đưa người yêu ra mắt và tuần sau nữa cưới, vậy mà hôm sau cũng giờ ấy bế nó trên tay nhìn nó lần cuối -> Mong manh… Mới hôm qua người thứ ba còn nằm trong vòng tay mình: “Em chỉ có mình anh, em thủ tiết chờ anh” vậy mà cũng câu nói ấy lại mang đi nói với người khác, cũng trên con đường ấy, khách sạn ấy -> Mong manh… Mới hôm qua hai vợ chồn...

Nghịch tử - Chap 5.2

Chap V: Mọi thứ rồi sẽ qua đi, chỉ còn tình người ở lại Tối hôm đó tôi định đưa mẹ đi chơi quanh thành phố cho biết đây biết đó nhưng vì nhiều lý do mà không đi được. Nào là mẹ không muốn đi vì không còn tâm trạng nào khi bố tôi đòi bán nhà và lấy tiền. Nào là buổi tối mẹ ngại đi. Thực sự thì tôi cũng ngại đi, vì nghĩ đến cảnh chở mẹ bằng xe đạp đi cũng ngại. Hơn nữa, tôi ở thành phố cũng chưa lâu, cũng chưa biết nhiều nơi… Buổi tối sau khi ăn cơm xong tôi đưa mẹ đi dạo loanh quanh gẫn dãy nhà trọ chút rồi về. Thằng bạn cùng phòng lại sang phòng bên ngủ nhường chỗ cho mẹ con tôi. Tôi ngủ cùng mẹ trên giường, cũng định ngủ dưới đất rồi nhưng bây giờ dường như khoảng cách cũng không còn là mấy nữa, dù có ngủ dưới đất cũng không được vì đêm ở dãy nhà trọ có rất nhiều muỗi. Dãy nhà trọ mọi người ngủ muộn, dù đã 11h nhưng phòng bên vẫn là tiếng nói chuyện, tiếng cười đùa, tiếng nam nữ tâm sự, cả tiếng ti vi ồn ào, tiếng nhạc xập xình… - Ở đây ngày nào cũng ngủ muộn vậy à? Mẹ hỏi. - Vâng. Đa...

Nghịch tử - Chap 5.1

Chap V: Mọi thứ rồi sẽ qua đi, chỉ còn tình người ở lại Đã bảo là đừng khen hay hay dở… Đã bảo là đừng bao giờ hỏi đã kết thúc hay chưa… Bởi vì mọi thứ do chính ta quyết định… Đã bảo đừng bao giờ cố gắng tìm ra sai sót, truyện thật mà, tìm mãi ích gì đâu? Mấy người hình như đang hiểu lầm tôi, tôi không nói là không được viết Comment, tôi chỉ nói là đừng khen hay hay dở, vì nó là truyện thật, tôi chỉ kể lại, mà đã là truỵên thật về cuộc đời tôi, mấy người đánh giá hay hay dở để làm gì? Mấy người nhìn lại những gì mấy người viết comment đi, đó là chia sẻ hay là tán phét, hay là chửi nhau? Nếu đọc truyện tôi mà mấy người chỉ để chửi nhau, rồi đưa chủ đề khác vào thì đừng comment nữa, mấy người thừa thời gian à? Các người comment thoải mái nhưng phải đúng chủ đề, đúng nội dung, mấy người thử nghĩ xem, mấy người đọc truỵên của tôi nhưng comment là chủ đề khác, là ra câu đố để cùng nhau thi tài thì mấy người còn muốn viết truyện tiếp nữa không? Mấy người biết tại sao tôi lại bảo là không đượ...

Nghịch tử - Chap 4

Chap IV: Không có người con gái nào thực sự cứng rắn Chỉ là họ giỏi che dấu cảm xúc của mình mà thôi…. Tôi đã từng nói rằng, “đôi khi người ta khóc không phải vì yếu đuối, mà là đã phải mạnh mẽ trong khoảng thời gian quá dài…”. Mẹ tôi là vậy đấy… Bà đã khóc bao nhiêu lần… không phải là vì bà yếu đuối… Những gì bà phải trải qua cho đến hôm nay đáng để tôi tự hào. Những trận đòn, những lời dị nghị, những nỗi đau bị phản bội… Tôi còn nhớ như in ngày người thứ 3 kia tìm gặp mẹ tôi khi đang mang bầu, tìm cách giải quyết. Lúc đó mẹ tôi lạnh lung, vô cảm nhưng khi người ấy đi rồi, một mình mẹ khóc… một mình… Rồi những lời thách thức của bố tôi, những lời cay nghiệt từ bên nội… Tôi không muốn kể hết ra, mà muốn kể hết cũng không nhớ nổi, không diễn tả nổi… Mẹ đã phải chịu đau khổ trong thời gian quá dài.. Rồi chuỵên đó xảy ra, mẹ cũng đang phải đối mặt với tôi hằng ngày, đối mặt với sự thật đau long ấy… Tôi cứ hứa, cứ hứa rồi không vượt qua, cả chuyện ấy lẫn việc học hành… Còn nốt hôm nay là n...

Nghịch tử - Chap 3.2

Chap III: Hứa làm gì để gió xô đi… - Đã bảo đừng đánh giá là hay hay dở mà… Cũng chưa thấy lời chê nào, toàn là tuyệt phẩm, nào là hay nhất từ trước đến giờ… Thất vọng… Bởi vì tự truyện thật chỉ là để chia sẻ và cảm nhận chứ không phải là tác phẩm văn học mà bình phẩm - Đã bảo là đừng có yêu cầu viết thế này, viết thế khác, nào là phải them tình huống sex giữa hai mẹ con nhiều nữa….Mấy người không phân biệt được thế nào là chuỵên sex bịa đặt rẻ tiền lố lăng với tự truyện thật à? Các người đọc truyện để cảm nhận tính chân thật, rút ra bài học hay đọc để thủ dâm hại sức khoẻ => ngu! Mấy người thích them sex nhiều, phàm phu tục tử như cô Nga bị lũ học sinh đè ra trước mặt con mà làm thịt à? Hay là bà Mai bị khắp thế gian nào là cưỡng hiếp, nào là những mối quan hệ tùm lum…? => Ngu! Mấy người đọc truyên xong mà chẳng nhớ cốt truyện là gì, bối cảnh ra sao, chẳng có dòng thời gian như nào, chỉ có sex và sex, biết là nói phét mà vẫn đọc, biết là giả tạo mà vẫn tin, thế thì mấy người đừn...